Quả nhiên, liền nghe tiếng chép miệng và nuốt nước miếng của anh.
Mặt của cô giống như đang bị thiêu cháy, không thuận theo vẫy mông
rên rỉ.
Quý Thiếu Kiệt bị tiếng rên ngọt ngào, kiều mị làm cho da đầu tê rần,
"Bảo bối ngoan, ngồi xuống một chút nữa." Đầu lưỡi anh với không tới.
Không, cô ngược lại nâng lên trên mấy tấc.
Anh vặn lông mày, viên ngọc châu màu đỏ đang run rẩy trước mặt, đầu
anh vừa nhấc lên một cái đã ngậm chặt vào miệng, sau đó, đầu rơi lại xuống
gối kéo theo viên ngọc châu thật dài.
"Đau á. . . . . ." Cô kêu ra tiếng, không thể không hạ xuống theo mấy tấc.
Hai viên ngọc châu đỏ không lớn không nhỏ, vị vừa vặn, mang theo chút
ngọt ngào chỉ thuộc về cô, anh ăn đến ngon lành.
Cô nhắm hai mắt, tay nhỏ bé nắm thật chặt vào đầu giường, giống như
giẫm trong đám mây, nếu không nắm chặt như vậy sẽ té xuống đất.
Nơi giòn yếu, nhạy cảm nhất thân thể, cứ như vậy bị người đàn ông yêu
thương ngậm chặt giữa môi và lưỡi, mút thật mạnh, cảm giác mềm mại như
vậy, so với việc được ngón tay vân vê còn sinh ra cảm giác kỳ diệu khác,
giống như là được tơ lụa mới tinh bao quanh. . . . . .
"Chú. . . . . . Em rất thích. . . . . ." Cô không khống chế được khẽ run,
càng mở rộng thêm chính mình. Không hề giấu giếm vui thích của mình
nữa, cô muốn phơi bày toàn bộ bản thân mình ra trước mặt anh.
Cô thẳng thắn, làm anh càng thêm kích động, càng thêm ra sức.
Khe hở trong mép thị mở rộng càng lúc càng lớn, nước không ngừng
được tiết ra, chảy xuống đầm đìa, ướt đẫm bắp đùi, dính đầy cằm, nhưng