CƯNG CHIỀU VÔ HẠN - Trang 619

Cô nhấn chuông muốn gọi ly cà phê nóng đến uống, mới phát hiện,

trong khoang hạng vẫn trống rỗng như cũ, ngoại trừ cô ra thì không có ai
bên cạnh, giống như máy bay riêng vậy.

Mẹ nó, là ai bao cả khoang hạng nhất mà không thấy bóng dáng người

nào?

Đang bưng cà phê nóng lên uống, ngắm nhìn mây trắng ngoài cửa sổ

đến mất hồn, đột nhiên có một giọng nam vang lên, "Xin hỏi tôi có thể ngồi
ở đây được không?"

Cô kinh ngạc quay đầu lại nhìn lên, ngây ngẩn cả người, mặt quen quen,

thì ra là Lôi Trí Viễn.

"Chú Lôi? Là chú à? Mời chú ngồi."

Lần này cô cũng không bất ngờ, bao trọn cả khoang hạng nhất, chính là

phong cách của Lôi Trí Viễn.

Khi ông vừa ngồi xuống, tự có người tới gỡ áo khoác Ka – Ki màu tối

chế tác hoàn mỹ trên người ông xuống, ông chỉ mặc một bộ áo sơ mi màu
đen, cúi người, tự mình cởi áo khoác trên người Chung Tĩnh Ngôn xuống,
sau đó đều giao cho thuộc hạ cầm đi.

"Chú Lôi, chú cũng qua Anh hả?" Đối với bất luận kẻ nào mà nói, Lôi

Trí Viễn là một người có thân phận vô cùng thần bí, nhưng ở trong mắt
Chung Tĩnh Ngôn, lại có cảm giác thân thiết không giải thích được.

"Đúng vậy, tôi đi thăm con gái của tôi." Ông nhìn chăm chú vào cô,

trong ánh mắt chợt hiện cảm xúc không rõ.

"À! Vậy chú có mấy người con?"

"Chỉ có một."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.