CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 118

Hắn tự ghét chính bản thân mình, bàng hoàng bất an, dường như sẩy

chân vào một vũng bùn không kiểm soát được. Hắn cho rằng bản thân một
mình yên lặng trong chốc lát có lẽ sẽ ổn hơn, nhưng khi khuôn mặt tuyệt
trần của Đức phi xuất hiện, nụ cười tinh khiết, từng câu chữ dịu dàng yêu
thương của nàng từ từ đánh thẳng vào màng nhĩ cùng trái tim hắn. Chu Vũ
Đế không tự giác buông chân trước đứng lên, ma xui quỷ khiến chầm chậm
đi ra gầm giường, mất khống chế chui vào vòng ôm ấm áp chờ đợi từ lâu
kia.

“A Bao ngoan ~ rất ngoan ngoãn…” Mạnh Tang Du luồn tay dưới hai

chân A Bảo rồi ôm lấy, hôn mấy cái lên cái mõm nhỏ của chú, liên tục thì
thầm an ủi, cảm xúc đau lòng thấm đẫm trong từng lời nói.

Chu Vũ Đế ư ử một tiếng, nhắm ngay cánh môi duyên dáng trước mắt

vội vàng liếm, trong lòng thầm nghĩ: Đợi trẫm quay về thân thể, trẫm chắc
chắn thương nàng yêu nàng, sẽ che chở cho nàng, xin nàng đừng nói những
lời khiến trẫm đau đớn như lúc nãy nữa!

Mạnh Tang Du chỉ nghĩ A Bảo đang nghịch ngợm với mình, thấy chú

đột nhiên lại hoạt bát, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng nhiệt tình
hôn thêm vài cái, khiến cái đuôi nhỏ của A Bảo khoan khoái lắc lư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.