CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 218

Ngũ hoàng tử vốn đã bị từ chối một lần, bây giờ ngay cả đồ ngon đến

miệng cũng không có, đôi mắt chớp chớp vài cái đã rớt nước xuống, kéo
kéo ống tay áo Hiền phi xin xỏ, “Mẫu phi, con muốn ăn long nhãn! Con
muốn ăn long nhãn!”

Hiền phi yêu con vô bờ, thứ đầu tiên chịu không nổi chính là nước mắt

của con, lập tức quăng lời cảnh cáo của Đức phi ra sau đầu, vội vàng lột
một quả long nhãn nhét vào miệng chú bé, dịu dàng dặn dò, “Phải nhổ hạt
ra, biết chưa?”

Ngũ hoàng tử ngậm long nhãn trong miệng, nín khóc mỉm cười, lấy lưỡi

cuốn thịt nhãn sạch sẽ, sau đó nhả hạt vào tay cung nữ bên cạnh. Thấy con
ăn ngon lành, Hiền phi yên lòng, ra hiệu cho cung nữ tiếp tục bóc vỏ cho
con, cảm thấy lời Đức phi nói ban nãy không đúng.

Chúng tần phi đều ‘gởi’ ánh mắt trào phúng đến Đức phi, cho rằng hành

động vừa rồi của cô là do ghen ghét Hiền phi, muốn chèn ép Hiền phi một
phen.

Mạnh Tang Du lơ đãng cười cười, cúi đầu vỗ về đùa nghịch cái tai A

Bảo, A Bảo ư ử an ủi. Dù sao cô cũng nói trước một tiếng, bọn họ cẩn thận
là được rồi.

Nhưng Mạnh Tang Du lại yên tâm quá sớm. Thịt long nhãn mềm dễ trôi

trượt, nước nhiều lại ngọt, hương vị ngon lành kích thích vị giác của người
ăn, muốn ngừng mà không được. Ngũ hoàng tử ăn được hai ba quả bắt đầu
thèm hơn, động tác trở nên vội vàng, lúc ăn quả thứ năm lưỡi cuốn một cái,
đột ngột nuốt luôn quả long nhãn xuống.

Thực quản của đứa trẻ ba bốn tuổi quá hẹp, long nhãn không thể thuận

lợi trôi xuống, vì thế mắc ngang ở chỗ giao giữa cổ họng và khí quản. Ngũ
hoàng tử không nói nên lời, mặt lập tức chuyển thành màu tím hồng đậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.