CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 217

“Đức phi nương nương, trên đầu nó mọc hai cái cánh nhỏ.” Ngũ hoàng

tử chỉ vào A Bảo, khao khát hỏi, “Có thể cho con ôm không ạ?”

“Bây giờ không được, A Bảo vừa bị thương, không cẩn thận sẽ làm em

ấy đau. Chờ vết thương tốt lên bản cung sẽ dẫn em ấy ra ngoài chơi cùng
Ngũ hoàng tử.” Mạnh Tang Du dằn lòng, từ chối thỉnh cầu của Ngũ hoàng
tử. Trẻ con tuổi này tay chân không biết nặng nhẹ, rất có khả năng khiến vết
thương trên người A Bảo càng nặng thêm.

Gương mặt Ngũ hoàng tử ấm ức muốn khóc, nhưng chú bé đã có khí

chất Hoàng tử, không hề ầm ĩ, chỉ tội nghiệp ỉ ôi vào lòng Hiền phi. Hiền
phi khá mất hứng, ánh mắt nặng nề liếc qua Đức phi một cái, cầm đĩa trái
cây bên cạnh dỗ dành, “Con chó con bị thương, con nếu động vào nó nó sẽ
cắn con đấy, chúng ta chờ nó khỏi rồi nói sau nhé. Nào, ăn quả long nhãn,
sáng nay phụ hoàng ban thưởng cho con, năm nay Lĩnh Nam chỉ tiến cống
một sọt, toàn bộ đều ở đây cả.”

Hiền phi dỗ con cũng chẳng quên khoe long sủng mình có được, tạo thế

đứng cho mình.

Nội tâm Mạnh Tang Du rên lên, nâng tay chặn đứng quả long nhãn Hiền

phi đưa tới bên miệng Ngũ hoàng tử, thận trọng mở miệng, “Long nhãn thịt
trắng hạt lớn, vị trơn trượt, không thích hợp với một đứa bé độ tuổi như
Ngũ hoàng tử ăn, nếu hạt mắc lại trong cổ họng sẽ ảnh hướng tới tính mạng,
vẫn nên bỏ hạt ra rồi đút cho thằng bé. Khi ăn cũng không được ăn nhiều,
long nhãn tính bổ nhưng nóng, người lớn ăn nhiều cũng chịu không nổi.”

Vì long nhãn là cống phẩm cực kỳ hiếm, cho dù những tần phi có địa vị

cao một năm cũng chưa được ăn một lần, cũng do Hoàng thượng đã chuyển
lên hết cho Thái hậu trên Thiên Phật Sơn. Hiền phi chưa bao giờ nếm thử,
tất nhiên không biết còn có những điều này, tức thời không vui. Nhưng suy
nghĩ cho con, cô ta cũng không bỏ long nhãn vào miệng Ngũ hoàng tử nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.