CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 318

thầm. Chính bởi vì tòa nhà này siêu nổi tiếng, thị vệ nhà họ Thẩm phái đi
tìm thân thể Chu Vũ Đế không muốn gõ cửa, nghe thấy tiếng la hét tranh
giành chửi lộn bên trong đã đi vòng sang đường khác rồi.

Có đánh chết họ cũng không thể tin được tên vô dụng Tề Đông Lỗi là

Thống lĩnh ám vệ Diêm Tuấn Vĩ đại danh vang dội, mà Tiểu Hồng Đào
cũng không phải hạng phụ nữ trêu hoa ghẹo nguyệt nào mà chính là một ám
vệ võ nghệ cao cường. “Diêm” là họ vua ban cho các đời Thống lĩnh ám vệ,
mỗi một Thống lĩnh ám vệ đều có hai thân phận, một trong sáng một trong
tối. Ở bên ngoài thân phận cũng không quá thấp. Từ văn công đại thần cho
đến người buôn bán nhỏ, vỏ bọc kia khiến phạm vi quan hệ quen biết của
họ trải rộng, đầu tiên là thuận lợi cho công việc, thứ hai, như câu nói kia
—— ‘đại giả ẩn thị’ (người cao thâm ẩn dật chốn chợ búa), cái gọi là tay
phải tàn phế, Hoàng thượng ghét bỏ đều là thủ thuật che mắt người đời mà
thôi.

Tiếng la hét ầm ĩ bên ngoài viện đã đến hồi kết, Tiểu Hồng Đào lại ‘toàn

thắng trở về’, lập tức, thanh âm rấm rức hu hu hít hít của một đám đàn bà
con gái vang lên, vắng dần dưới tiếng châm chọc khiêu khích của Tiểu
Hồng Đào.

Chu Vũ Đế nhếch môi, hứng thú mở miệng, “Tang Du cũng như thế này,

bên ngoài giả vờ giương nanh múa vuốt, bên trong lại…” Hắn lắc lắc đầu,
nhẹ nhàng cười rộ lên, trong đôi mắt tối thẫm tràn đầy nhung nhớ.

Bệnh tương tư của Hoàng thượng lại tái phát! Khóe miệng Diêm Tuấn

Vĩ giật giật, ngồi vào trước bàn gương ‘tô son điểm phấn.’ Mở ra đống chai
chai lọ lọ, hắn từ từ bôi lên mặt mình, da thịt màu đồng biến thành tai tái,
dưới mắt và hai bên sườn mặt đánh phấn màu tối, nhìn thấy đã biết bệnh
hoạn ốm yếu, lông màu dày đã bị chỉnh sửa còn một nửa, mày kiếm khí
khái anh hùng là vậy, giờ cụp cụp xuống lại hoàn toàn đáng khinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.