CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 392

trong mắt vẫn lãnh đạm như trước.

Thấy động tác của nàng, ánh mắt Chu Vũ Đế trầm xuống trong thoáng

chốc, nhẹ nhàng nghiêng đầu ngón tay đưa cho nàng xem dấu son đỏ bên
trên, “Sau này ái phi đừng bôi son đậm như vậy nữa, tuy rằng rất đẹp nhưng
không tốt nếu nhỡ ăn vào người.” Hắn không chỉ nghe nàng oán hận chuyện
này một hai lần.

Vừa dứt lời hắn đã cầm một chiếc khăn tay trắng nhẹ nhàng lau sạch son

môi đỏ tươi ướt át trên môi Mạnh Tang Du, cuối cùng lại để tay dưới cằm
cô, nâng khuôn mặt cười chỉ nhỏ bằng bàn tay kia lên bình tĩnh nhìn một
hồi lâu, ánh mắt sâu thẳm khó lường kia khiến Mạnh Tang Du hết hồn.

“Như vậy rất tốt, ái phi thiên sinh lệ chất, mặc dù không trang điểm

cũng rất đẹp.” Sau một hồi lâu hắn lại khàn giọng nói tiếp, bỗng nhiên cúi
đầu bắt giữ cánh môi mềm mại đầy đặn của nàng mút mát, lưỡi đưa theo
viền môi khẽ liếm, như thể miêu tả đường nét đôi môi, đôi mắt sẫm tối phủ
một lớp sương mù, che giấu si mê khuất sâu đáy mắt.

Lúc ngẩn người, dường như Mạnh Tang Du cảm thấy hơi thở mang theo

dịu dàng, quyến luyến quanh quẩn giữa răng môi hai người, phảng phất như
muốn lắng nghe muốn chia sẻ, nhưng rốt cuộc tiêu tán, tựa hồ chỉ là ảo giác
thoáng qua.

“Hoàng thượng…” Lông tơ toàn thân cô đều dựng đứng cả lên. Động

tác của hắn tuy rằng rất nhẹ nhàng rất êm dịu, nhưng hơi thở nóng rẫy kia
thông báo một điều: gã đàn ông này đang động tình.

“Bây giờ đang là ban ngày, thân thể thiếp…” Thừa dịp hắn rời ra một

chút, Mạnh Tang Du nghiêng đầu kéo dãn khoảng cách giữa cả hai, khuôn
mặt ửng đỏ không biết là do ngượng hay do tức.

“Thật có lỗi, trẫm rất nhớ nàng!” Giọng nói Chu Vũ Đế khàn đặc, ngón

tay xoa xoa cánh môi ướt át của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.