CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 394

“Sao rồi?” Thấy Đỗ thái y buông tay, Chu Vũ Đế trầm giọng hỏi, ngữ

khí có vài phần vội vàng.

“Hồi hoàng thượng, nương nương mắc bệnh trầm kha nhiều năm, cho dù

gần đâu có chuyển biến tốt nhưng vẫn cần phải uống thuốc điều dưỡng
thêm một thời gian ngắn.” Đỗ thái y che giấu rất nhiều nội tình, nói không
rõ ràng.

Mạnh Tang Du cúi đầu nhếch môi cười chế giễu. Lại phải uống thuốc,

như vậy xem ra người này hẳn là thật. Lúc ngửng đầu, băng giá đã bao trùm
lên đôi mắt phượng đen trắng rõ ràng kia.

“Cho thuốc đi!” Chu Vũ Đế phất tay, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mí

mắt nàng, muốn xóa bỏ ánh mắt lạnh lẽo như băng đá ấy đi, trong lòng cay
đắng không kể được. Hắn có thể nói gì đây? Chẳng lẽ phải nói toạt ra rằng
những dịu dàng tình cảm trước kia thật ra chỉ là lớp mặt nạ vô tình, phá vỡ
lớp ngụy trang ngoan lành bên ngoài của Tang Du? Không, hắn không thể
nói gì, không chiếm được trái tim Tang Du lại có được chút hư tình giả ý
của nàng cũng tốt. Ít lâu nữa nàng sẽ hiểu rõ hắn đang cố gắng bù đắp sai
lầm trước kia.

Đỗ thái y tuân lệnh, viết hai phương thuốc dưỡng sinh. Chu Vũ Đế cầm

lấy đọc kỹ một lần, lại trực tiếp giao cho cung nhân bên cạnh, ra lệnh cho
họ mỗi ngày đúng giờ đưa đến cho Đức phi nương nương.

Mạnh Tang Du khép hờ mắt mỉm cười, hắn lại nhìn nàng lần nữa.

“Hoàng thượng, để vi thần thay thuốc cho ngài.” Đỗ thái y hợp thời cất

lời, cắt ngang sóng ngầm cuồn cuộn giữa hai người.

“Không cần, để thuốc lại, Đức phi sẽ thay băng cho trẫm.” Chu Vũ Đế

nắm bàn tay nhỏ bé trắng ngần của Mạnh Tang Du, yêu thương nắn nắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.