CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 396

Mùi hoa quen thuộc vương vấn ngay tại chóp mũi, nhẹ nhàng len lỏi vào

sâu tận trái tim. Chu Vũ Đế tham lam hít vào một hơi thật sâu, rốt cuộc
không thể nhịn được ôm siết nàng vào lòng, dùng toàn sức lực riết chặt.

“A!” Mạnh Tang Du hô nhỏ một tiếng, va vào khuôn ngực cứng rắn kia,

bàn tay lại vừa vặn chống lên bờ vai bị thương hắn, dòng máu đỏ tươi từ từ
thấm ướt lớp băng vải.

“Hoàng thượng, ngài chảy máu!” Cô muốn tránh khỏi nhưng chỉ bất lực,

đành mở miệng nhắc nhở.

“Không sao.” Chu Vũ Đế tựa cằm, vùi vào sâu cổ nàng, bất động một

lúc lâu, hơi thở nóng bỏng khiến Mạnh Tang Du không kiềm được khẽ run.
Cảm giác được sự thay đổi rất nhỏ của nàng, Chu Vũ Đế khàn giọng cười
to, trong tiếng cười sang sảng hùng hậu đầy thu hút kia là niềm hạnh phúc
nồng nàn khó che giấu. Thật bất ngờ là hắn vẫn có thể tác động tới cảm xúc
của Tang Du, xem ra với Tang Du, mình không thể kín đáo nhiều quá.

“Hoàng thượng, mất nhiều máu rất nguy hiểm, nếu Thái hậu truy cứu

việc này thần thiếp không thể kham nổi tội danh không chăm sóc chu toàn.”
Mạnh Tang Du cảm thấy thắt lưng mình sắp gãy ra, ngữ khí có phần không
kiên nhẫn nổi nữa.

“Ừm.” Chu Vũ Đế thấp giọng trả lời một tiếng, ý tứ hàm xúc lại không

rõ, qua một lúc lâu nữa mới chậm rãi buông hai tay ra.

Mạnh Tang Du mím môi, động tác tháo băng rõ ràng nhanh hơn, phòng

ngừa tên đàn ông này bắt đầu động kinh lần nữa. Tháo đến vòng cuối cùng
cô lại dùng sức, lớp băng vải ma sát miệng vết thương dần khép vảy khiến
nó toạt ra, thấy cả thịt bên trong. Máu trào xuống, tốc độ chảy dọa Mạnh
Tang Du nhảy dựng.

“Um~” Vì quá đột ngột, cho dù là Chu Vũ Đế bị thương không biết bao

nhiêu lần cũng chẳng nhịn được mà rên lên một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.