CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 522

nhàng thở ra. Có trời mới biết, lúc Tang Du vừa hốt hoảng vừa hạnh phúc
kêu tên mình, suýt chút xíu nữa thôi hắn đã không khống chế được mà nhào
ngay trong lòng nàng, liếm hôn cánh môi mềm mại kia.

Dùng tách trà che đi biểu cảm cứng ngắc trên biểu cảm của mình, Chu

Vũ Đế nhìn qua Tang Du bên cạnh, nghe nàng liên tục hối thúc thái giám
mở lồng, ôm con chó con kia vào lòng, vừa vuốt ve vừa hôn hít. Đột nhiên
một cơn ghen ghét bùng lên trong lòng mém nữa ép hắn bóp nát tách trà
trong tay.

Đó là vòng ôm chỉ thuộc về hắn, há có thể nhường cho một con chó con,

mà lại còn là đồ giả mạo thế kia? Hắn đặt tách trà xuống, hít thở thật sâu, cố
gắng để nét mặt mình không trở nên dữ tợn quá mức.

“Hoàng thượng, người tìm được A Bảo ở đâu ạ?” Mạnh Tang Du ôm

chú cún nhỏ ngồi xuống bên cạnh hắn, vui vẻ hỏi.

“Ở lãnh cung, lúc hạ nhân tìm được suýt nữa nó đã chết vì bệnh, không

còn sức quay về.” Siết chặt tách trà trong tay, Chu Vũ Đế mỉm cười mở
miệng. Thường Hỉ đứng phía sau hắn, tai giựt giựt, bí mật nhìn nhìn tách trà
trong tay Hoàng thượng. Hắn thề, mới vừa rồi hắn nghe tiếng lách tách của
đồ sứ vỡ.

Thì ra là thế, hèn gì không thể tìm được xương cốt của A Bảo, nhất định

là tên thái giám kia đã nhìn nhầm! Mạnh Tang Du im lặng nghĩ, luồn tay
xuống xốc chú bé con nhà mình lên, vừa gọi tên A Bảo, vừa hôn hôn lên
chiếc mũi ươn ướt của chú. Trong ánh mắt trong suốt của chú cún tràn ngập
hạnh phúc, vừa ư ử vừa vươn lưỡi đáp lại. Nó đã qua huấn luyện, biến A
Bảo là tên mới của mình, ai kêu tên thì đó chính là chủ nhân.

“Không được!” Bàn tay Chu Vũ Đế đột nhiên vươn đến, ngăn cản nụ

hôn giữa hai “người”, cánh môi mềm mềm chạm đến lòng bàn tay, cảm giác
tê dại run rẩy dập tắt đố kị trong lòng hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.