CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 541

cần có dấu kim ấn bé bằng cái móng tay này cũng có thể để Nhị Bảo huênh
hoang trong cung. Nếu A Bảo cũng có một cái như vậy thì…”

Cô chưa kịp nói hết câu, Phùng ma ma đã ho khan ra hiệu.

Nụ cười Mạnh Tang Du đượm cay đắng, khẽ lên tiếng, “Cho dù như thế

nào cũng không thể thay đổi được sự thật Vận mệnh của A Bảo đã qua rồi.”

Bích Thủy cùng Phùng ma ma cúi đầu không nói. Ngân Thúy tìm một

bộ áo bông nhỏ, cùng chủ nhân thay cho Nhị Bảo. Đúng lúc này, một thái
giám đứng bên ngoài điện cầu kiến.

“Vào đi, chuyện thế nào rồi?” Mạnh Tang Du ra hiệu cho hắn đi vào,

nhỏ giọng hỏi.

“Hồi bẩm nương nương, trên triều có hơn mười người buộc tội Mạnh

quốc công, tất cả đều bị Hoàng thượng áp chế. Thì ra việc chém giết toàn
bộ tù binh là do Hoàng thượng gợi ý, không liên quan gì đến Quốc công
gia, thế tử cũng không gây ra chuyện gì.” Thái giám khom người, bẩm báo
ngắn gọn mọi chuyện.

“Tốt, đi xuống lĩnh thưởng đi.” Phất tay cho thái giám lui ra, Mạnh Tang

Du nhăn mày: Chém giết tù binh đúng là ý của Hoàng thượng. Nếu như
muốn gây bất lợi cho nhà họ Mạnh, nương theo chuyện buộc tội này, hắn
hoàn toàn có thể ép cha giao ra quân quyền, cũng khiến gia tộc họ Mạnh
bêu danh thiên cổ. Cha chỉ nhận khẩu dụ, thứ nhất không có bất cứ vật
chứng gì, hai không có người chứng kiến, chỉ có thể nghiến năng nuốt máu,
khuất nhục rời khỏi triều đình.

Nhưng vấn đề là hắn ta không hề làm như vậy, ngược lại còn tự đeo hết

tránh nhiệm vào người. Hắn muốn làm gì? Hơn nữa, hôm qua vì sao lại
muốn thử mình? Hắn đã nhìn ra cái gì? Thái dương Mạnh Tang Du âm ỉ
nhức nhối, cảm giác mình làm gì cũng không thể đoán ra được suy nghĩ
trong lòng người đàn ông kia. Thôi, dù sao cha cũng sẽ chủ động giao trả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.