CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 550

Cười được một lát, Chu Vũ Đế mới bình tĩnh trở lại, tiếp tục ôm Tang

Du chép sách, đột ngột hôn lên quai hàm nàng. Thấy hai tai nàng đỏ bừng,
đôi môi hồng hồng mím lại, trong lòng sung sướng không biết để đâu cho
hết. Rốt cuộc bây giờ hắn mới hiểu vì sao trước kia Mạnh Tang Du thích
chơi đùa với A Bảo như vậy, quả nhiên rất thú vị!

Vừa chép được một phần, Thường Hỉ đứng bên ngoài gõ cửa, “Hoàng

thượng, nên dùng bữa tối ạ.”

“Ừ.” Chu Vũ Đế trả lời, đặt bút xuống, hôn lên khóe môi Tang Du, dịu

dàng nói, “Đi thôi, ngày mai tiếp tục.”

“Vâng.” Mạnh Tang Du vâng một tiếng, âm thầm thở ra. Hơi thở đàn

ông bọc quanh như vậy, cô thật sự không chịu nổi, đặc biệt là lúc hắn cố ý
như thế này.

Vừa đi ra cửa phòng, đón luồng gió rét lạnh gào rít bên ngoài, vành tai

nóng hôi hổi của cô mới từ từ “nguội” xuống. Chu Vũ Đế nhìn thoáng qua,
Tang Du của hắn vừa mới có biểu cảm trút xuống được gánh nặng ngàn
năm, trông rất buồn cười. Cầm chiếc áo khoác chồn bạc khoác lên vai nàng,
hắn cẩn thận cột chắc vạt áo.

Hai người tay trong tay đi trên con đường mòn lát đá cuội, bầu không

khí ấm áp yên tĩnh. Vừa đến chính điện đã nghe thấy âm thanh đùa giỡn ầm
ĩ của Ngân Thúy, Bích Thủy cùng Nhị Bảo vọng lại, nghe rất vui vẻ. Cả
đám đã rình ngoài cửa thư phòng trộm dò xem Hoàng thượng cùng chủ tử
có chuyện gì, biết chủ tử vô sự, tâm trạng tự nhiên cũng thả lỏng.

Mạnh Tang Du thấy Nhị Bảo miệng ngậm tú cầu, vui vẻ phấn khởi chạy

tới chỗ mình, Mạnh Tang Du lập tức nới tay hắn ra, chạy lên phía trước đón
chú vào lòng.

“Nhị Bảo đang làm gì vậy? Tìm tú cầu à?” Bế thốc Nhị Bảo lên ôm hôn,

Mạnh Tang Du lấy quả tú cầu trong miệng chú, cười hì hì hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.