CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 565

“Đức phi đã dậy chưa?” Quẳng tờ tấu chương đã phê xong qua một bên,

liếc qua đồng hồ cát trong điện, hắn cười hỏi.

“Hồi hoàng thượng, nương nương đã tỉnh, vừa dùng xong bữa sáng,

đang chuẩn bị xử lý cung vụ.” Thường Hỉ tận tụy đáp lời. Cũng may thống
lĩnh có nhắc trước, bảo hắn giờ nào khắc nào cũng phải nắm rõ từng hành
động của Đức phi nương nương, để lúc hoàng thượng hỏi còn có cái mà
đáp. Thống lĩnh đúng là nhìn xa trông rộng!

“Triệu nàng đến ngự thư phòng tùy giá, đem theo cả cung vụ của nàng.”

Chu Vũ đế phất tay giục. Vừa rời Tang Du một canh giờ, hắn đã cảm thấy
cả người không được tự nhiên, vô cùng nhung nhớ những ngày thân mật
như hình với bóng lúc xưa, chỉ ức không thể lúc nào cũng đem Tang Du ôm
vào ngực, bỏ vào túi, như cô đối xử với A Bảo vậy.

“Dạ, nô tài lập tức đi ngay.” Thường Hỉ không dám chậm trễ, vội vàng

đến Bích tiêu cung truyền lệnh.

Mạnh Tang Du vừa mở sổ sách ra, chưa đọc được hai chữ thì Thường Hỉ

đã đến, truyền khẩu dụ của hoàng thượng xong liền điệu cả cô và đống sổ
sách đến ngự thư phòng. Ba người Phùng ma ma bước theo hai bên kiệu,
đều cảm thấy cách đối xử của hoàng thượng với nương nương khác hẳn lúc
trước. Nếu nói là hư tình giả ý, thì loại hư tình giả ý này cũng hơi quá lố, so
với chân tâm thực lòng còn giống thiệt hơn. Ba người đều không khỏi mơ
mơ hồ hồ.

Mạnh Tang Du không nghĩ nhiều như vậy, chiến lược lúc này của cô

chính là dĩ bất biến ứng vạn biến, nghĩ không ra thì thôi khỏi nghĩ làm gì,
chỉ cần không chọc vào vảy ngược của hắn là được.

“Thần thiếp bái kiến hoàng thượng.” Đi vào ngự thư phòng, Mạnh Tang

Du đang định quỳ gối hành lễ, Chu Vũ đế đã đặt bút xuống, bước lên kéo
cô đứng dậy, ngón tay lướt qua vết đỏ trên cổ cô, mỉm cười thỏa mãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.