CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 587

Vạt áo xộc xệch lộ ra đầu vai xinh đẹp, không khí lành lạnh chợt khiến

Mạnh Tang Du tỉnh táo lại. Nàng đẩy đẩy bờ ngực mạnh mẽ của hắn, hơi
thở dồn dập, “Không muốn đêm nay, rất mệt.”

Mấy ngày qua đêm nào cũng ái ân đến tận đêm khuya khiến thắt lưng cô

đau thấu. Trải qua mấy lần thử, cô biết rất rõ, cho dù mình cự tuyệt hắn
cũng không tức giận. Cho đến bây giờ Mạnh Tang Du cô luôn là người
thông minh, lúc nào cũng có thể biết trước biết sau, không bao giờ chạm
đến giới hạn của người khác.

Quả nhiên Chu Vũ Đế bất động một hồi, đầu dụi vào trong cổ nàng thở

dốc, lúc lâu sau mới cười ha ha, tiếng cười khàn khàn đầy vui vẻ. Tang Du
quả thực rất thông minh, chính vì sự thông minh này mới khiến hắn tìm
được cơ hội phá lớp phòng vệ của nàng. Nàng không hề biết lúc thử mình
cũng là lúc nàng đang từng bước tới gần mình. Chờ cho đến khi nàng bước
vào cấm địa trái tim mình, thì nghĩ đến chuyện thoát ra ngoài là không
được! Nàng chỉ có thể thuộc về mình, là của mình!

“Được rồi, đêm nay trẫm không làm gì cả, chỉ ôm nàng ngủ thôi.” Hắn

ngửng đầu, đôi ngươi sâu thẳm như chất chứa cả những vì tinh tú trên trời
cao, thâm ý khiến Mạnh Tang Du không nắm bắt kịp.

Trong lúc nàng vẫn thất thần, hắn đã bế nàng lên, đặt xuống đệm chăn

ấm áp dễ chịu. Ngoài cửa sổ, từng bông tuyết rơi rơi như lông ngỗng nhẹ
nhàng đáp xuống đất, trong yên tĩnh hồ như có thể nghe được âm thanh lao
xao ấy. Mạnh Tang Du được hắn ôm vào lòng, thả xuống một nụ hôn ấm áp
lên trán, cũng như hoa tuyết bay xuống, nhưng sao lại mang đến lo lắng bất
an.

Mạnh Tang Du cọ cọ lớp áo lót tơ lụa trước ngực hắn, trong tiếng cười

khàn khàn khẽ khẽ bên trên nhắm mắt lại. Tựa hồ, để hắn chiều chuộng một
chút, âu yếm một chút cũng không có gì sai cả. Đã từ lâu lắm rồi cô mới có
được cảm giác cùng một người gắn bó kề cận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.