CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 605

Không bao lâu sau đã đến phủ Mạnh quốc công, dưới sự bảo vệ nghiêm

mật của Cấm long vệ, vị Đế vương anh tuấn phất vạt áo, nhanh chóng bước
xuống ngự giá, sau đó tự tay vén mành kiệu, vươn tay với Đức phi vẫn còn
ngồi trong.

Một bàn tay trắng ngần, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng đặt vào lòng

bàn tay hắn. Chu Vũ Đế bất giác mỉm cười, sau đó siết chặt, đỡ giai nhân
xuống kiệu, dịu dàng che chở.

Hai người sóng vai bước vào, một tuấn mỹ vô song, một diễm lệ xinh

đẹp, lộ ra quý khí bức người, quả nhiên là một đôi trời sinh. Thoáng nhìn
qua tầm mắt ảm đạm của tân nhậm Thống lĩnh Cấm long vệ Vương Hoa
Sơn, trong mắt Chu Vũ Đế lóe lên tia sáng tự đắc.

“Vi thầm tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế, vạn

vạn tuế.” Mạnh quốc công bước lên hai bước, quỳ một gối hành lễ, phía sau
ông người nhà họ Mạnh nhất tề dập đầu.

“Miễn lễ, mời Quốc công mau đứng lên.” Đế vương bước tới nâng

Mạnh quốc công, thái độ quả thực thân thiết. Mạnh quốc công xoay người
vươn tay, làm một thế mời. Đoàn người bước trên tấm thảm đỏ, hướng đến
cửa chính. Bất ngờ, một thiếu nữ tầm mười ba mười bốn tuổi đột ngột lao ra
khỏi đám người, quỳ sụp xuống trước Hoàng đế lớn tiếng kêu oan, bầu
không khí như hoàn toàn đóng băng.

Mạnh quốc công hốt nhiên quay đầu, ánh mắt sắc bén hướng thẳng đến

Mạnh Thụy Châu. Sắc mặt vốn đang thẹn thùng của Mạnh Thụy Châu lập
tức trở nên trắng bệch, trốn sau lưng Văn di nương run rẩy. Mạnh Tang Du
nhìn những danh môn thế gia khác đương mở cửa nghênh giá, kẻ thì vui
sướng khi thấy người khác gặp vạ đổ đầu, kẻ thì thờ ơ lạnh nhạt, kẻ dùng
ánh mắt lo ngại nhìn. Lúc này cô biết, mình đã dẫm chân vào hố tai họa
động trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.