CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 607

Người nhà họ Mạnh thấy Đế vương có ý muốn tìm hiểu sự việc, trên

mặt đều toát ra thần sắc khủng hoảng, ngay cả Mạnh quốc công điều khiển
thiên quân vạn mã nơi chiến trường cũng bất giác nghiến chặt khớp hàm.

Sự việc hôm nay quá mức kỳ lạ. Chỉ là một ấu nữ thì làm sao có thể to

gan lớn mật đến mức cản đường Ngự giá? Nhất định là sau lưng có người
gợi ý, và nếu người này là Hoàng thượng…Chỉ cần nghĩ đến đây, ý lạnh
thấu xương buốt thị từ lòng bàn chân rần rật truyền lên sống lưng. Khó
trách Hoàng thượng không nhận lại quân quyền. Chỉ vì uy vọng của bản
thân ông trong quân đội cao như vậy, hắn ta muốn diệt cỏ tận gốc mới có
thể yên tâm được! Mạnh quốc công nhắm mắt, trong lòng ngập cảm giác
thê lương.

Mạnh Tang Du cũng nghĩ tới chuyện hệt như cha mình, đôi mắt đầy thù

hận cùng không cam lòng cụp xuống, bàn tay được hắn nắm chặt cũng bắt
đầu run run.

Chu Vũ Đế hoàn toàn đoán được tâm trạng của hai người bên cạnh,

trong lồng ngực đổ đầy cơn nghẹn đắng khó chịu, biểu cảm trên mặt càng
thêm âm u.

Chịu đựng tầm mắt sâu thẳm khó dò của Hoàng đế, Mạnh Nham Vũ dập

đầu liên hồi, nấc nghẹn nói, “Khởi bẩm Hoàng thượng, dân nữ là con gái
của Tả tướng quân Mạnh Trường Chí. Phụ thân dân nữ không hề chết trận,
mà trước cuộc chiến đã bị Mạnh Trường Hùng dùng ám tiễn bắn chết. Xin
Hoàng thượng giải oan cho phụ thân dân nữ!”

“Sao ngươi biết phụ thân ngươi bị Mạnh quốc cùng dùng ám tiễn bắn

chết? Thân là huynh trưởng ruột thịt, vì sao Mạnh quốc công phải làm như
vậy?” Chu Vũ Đế trầm giọng hỏi.

“Hồi bẩm Hoàng thượng, vì Mạnh Trường Hùng muốn cướp đoạt quân

công của phụ thân dân nữ nên mới ra tay ám hại. Việc này trời cao chứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.