CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 608

giám!” Mạnh Nham Vũ kiên quyết đáp lời, chỉ thiếu điều chỉ tay lên trời thề
thốt.

Mạnh Tang Du cười lạnh, cuộn khói trắng mỏng phả ra từ chóp mũi

nàng. Chu Vũ Đế nắn nắn bàn tay giá buốt của nàng vài lần, nhíu mày hỏi,
“Theo trẫm biết phụ thân ngươi hoàn toàn không có năng lực gì, lại còn
nhát gan, có thể leo được lên chức vị Tả tướng quân hoàn toàn dựa vào sự
quan tâm của Mạnh quốc công. Nếu như nói Mạnh quốc công muốn đoạt
quân công mà bắn chết y thì có bao nhiêu người tin, chính ngươi cũng tin
hay sao?”

Con dân Đại Chu ai ai cũng rõ Mạnh quốc công dũng mãnh vô địch trên

chiến trường như thế nào, chiến công hiển hách ra sao, nếu nói ông muốn
cướp lấy quân công của đệ đệ thì quả thực chẳng khác gì chuyện tiếu lâm.
Hơn ai hết, Mạnh Nham Vũ là người hiểu rõ phụ thân của mình, lúc này sắc
mặt càng xấu hổ, há miệng không biết ứng đối như thế nào.

Đúng lúc này, một thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi đỡ một

phụ nữ tầm ba mươi mặc đồ tang đến đại môn, quỳ rạp xuống trước mặt Đế
vương, dập mạnh đầu xuống đất liền mấy cái rồi nói, “Khởi bẩm Hoàng
thượng, thần phụ là Vương thị, thê tử Mạnh Trường Chí. Đây là trưởng tử
Mạnh Viêm Kỳ, thứ nữ Mạnh Nham Vũ. Cho dù Mạnh Trường Hùng ám
hại phu quân thần phụ vì lý do gì, việc này là hoàn toàn chính xác. Thần
phụ có người làm chứng, hiện đang sống ở thôn ngoại ô, có thể đưa hắn đến
đối chất.”

Không ngờ còn có người làm chứng. Nếu có thể lợi dụng sơ hở việc này

ngay dưới mặt Mạnh quốc công, chứng tỏ người đứng đằng sau cũng có
chút thế lực. Chu Vũ Đế nhíu mày nghĩ thầm, thấy sắc mặt Tang Du càng
lúc càng tái xanh, từng ngón tay đều run run, hắn không đành lòng kéo dài
việc này thêm nữa. “Không cần nhân chứng,” hắn phất tay, nhìn về phía
Thường Hỉ, “Đi mời Diêm thống lĩnh mang tất cả chứng cớ đến đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.