CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 615

Du khẽ nhúc nhích.

﹡﹡﹡﹡

Chẳng mấy chốc năm mới đã đi qua, mùa đông giá lạnh cũng sắp kết

thúc. Từng lớp tuyết dày nặng cũng dần tan dưới cái nắng ấm áp của mặt
trời, những nhành cây trụi lá bắt đầu đâm ra những chồi non đầu tiên.

Nhưng trong lòng phi tần chốn hậu cung vẫn còn đóng băng, không thể

‘đâm chồi’ được, chỉ vì Hoàng thượng không những tự mình đưa Đức phi
về nhà thăm viếng mà còn nghỉ nguyên một tháng ở Bích tiêu cung, rất ít
khi về Kiền thanh điện của chính mình, trong mắt không thấy một ai khác.
Cứ thế này mãi thì trong cung này còn chỗ nào mà sống cho yên ổn đây?

E ngại thủ đoạn ngày càng cứng rắn của Hoàng thượng cùng đống bằng

chứng vật chứng ở Cẩm y vệ, Ngự sử cũng không dám hé răng một lời nào
với hậu cung Hoàng thượng, nhưng vài phi tần địa vị cao đã đứng ngồi
không yên, kéo nhau lũ lượt đến Từ Ninh Cung quỳ xuống khiếu nại.

Hai ba lần liên tiếp như vậy, cho dù tính cách Thái hậu có đạm mạc đến

đâu cũng không chấp nhận được sự quấy nhiễu bực này, đành phải triệu
Hoàng thượng tới nói chuyện.

Đợi con ngồi vào chỗ của mình, Thái hậu nhíu mày nói, “Hoàng thượng,

phi tần sạch sẽ trong cung không chỉ có duy mình Đức phi, ngài độc sủng
Đức phi như vậy là họa chứ không phải phúc với nàng. Bây giờ nhà họ
Mạnh đã gây đủ chú ý, nếu ngài cứ tiếp tục như vậy sẽ biến Đức phi thành
cái đích để miệng đời chỉ trích.”

Mặt Chu Vũ Đế không có biểu cảm nào, đôi mắt sâu thẳm khó dò.

Thái hậu thấy hắn như thế, ngữ khí chậm lại, tiếp tục nói, “Không bằng

ai gia lại cất nhắc vài phi tần lên, phân tán sự chú ý của mọi người. Ngôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.