CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 63

bản thân, vì thế hắn kêu lên ăng ẳng, bốn chân quẫy đạp không ngừng trong
lòng Đức phi.

“Nương nương, người xem hôm nay thời tiết đẹp như vậy, người mang

A Bảo đi Ngự hoa viên dạo chơi cũng rất tốt! A Bảo còn chưa đi Ngự hoa
viên lần nào!” Thoáng nhìn qua A Bảo đang quấy, Phùng ma ma lập tức sửa
miệng khuyên nhủ.

Nhìn thẳng vào đôi mắt đen to tròn đầy mong mỏi của A Bảo, Mạnh

Tang Du thở dài, trầm giọng ra lệnh, “Vậy trang điểm cho bản cung đi.” Cô
đứng lên, ngẩng đầu đi thẳng vào nội điện. Khí thế sắc bén độc nhất chỉ
thuộc về Đức phi trong nháy mắt đã bộc lộ ra.

Nhóm cung nhân nhất tề vâng mệnh, đi theo sau lưng cô vào trong.

Chu Vũ Đế ngồi ở cửa đại điện, đôi ngươi mắt sâu thẳm nhìn đăm đăm

vào bóng dáng mơ hồ phía sau lớp sa mỏng bình phong. Hắn cảm giác rất
đúng, thì ra Đức phi thật sự chẳng cần gì đến mình, bản thân mình trong
lòng nàng còn không bằng một con chó. Những dịu dàng lúc xưa, những
nồng nhiệt như lửa kia đều là ngụy trang. Những lúc không có ai, vừa nhắc
đến Hoàng đế, hờ hững cùng lạnh lẽo trong mắt nàng khiến hắn kinh hãi.

Thật sự là đáng chết! Chẳng lẽ trẫm đối với nàng chưa đủ tốt hay sao?

Trẫm cho nàng địa vị cao, cho nàng sủng ái, cho nàng quyền lợi, nàng lại
hồi đáp trẫm như thế nào? Nếu không có chuyện ngoài ý muốn này, nàng
còn muốn lừa dối trẫm bao lâu nữa? Chu Vũ Đế nguyền rủa, trong lòng
không chỉ có lửa giận, mà còn là chút gì đó đau đớn không nói nên lời.

Đang lúc hắn còn bận rộn suy nghĩ đủ chuyện, Mạnh Tang Du đã trang

điểm xong, vừa đi ra bình phòng đã muốn cúi người ôm lấy A Bảo.

Chu Vũ Đế hoàn hồn, bắt đầu giãy dụa mãnh liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.