CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 649

“Đã là thi khôi, không bằng viết ra cho mọi người cùng chiêm ngưỡng

đại tài của Hoàng quý phi.” Sự ghen ghét trong lòng khiến thái độ của Ngu
Nhã Ca không còn đúng mực. Nàng ta ép mình mỉm cười, ngữ khí đã có
phần phạm thượng.

Các tú nữ khác tò mò nhìn lại, Mạnh Thụy Châu cúi đầu, giấu đi biểu

cảm hả hê khi người khác gặp họa. Mạnh Tang Du lại ngáp thêm một cái,
thái độ hờ hững, như thể người bên dưới chỉ là loài ruồi bọ đáng ghét.

Lúc này Chu Vũ Đế đã giận đến mức tái mặt, hắn nhìn về phía Ngu Nhã

Ca, giọng nói lạnh lùng, “Ngoại trừ trẫm, không ai có đủ tư cách thưởng
thức thơ của Hoàng quý phi làm. Trước mặt Hoàng quý phi cùng trẫm mà
dám nói năng ngạo mạn làm càn như vậy, Ngu quốc công đã dạy ngươi như
thế nào?”

Ngu Nhã An hoảng hốt, vội quỳ xuống thỉnh tội.

Ngu Nhã Ca nhìn ánh mắt lạnh lẽo vô tình của hắn, khóe mắt lập tức đỏ

ửng, bị thứ muội lôi kéo không thể không quỳ xuống đất cầu xin tha thứ. Từ
khi ra đời cho đến bây giờ, nàng chưa bao giờ chịu tủi nhục như vậy bao
giờ, mà người khiến nàng tủi nhục không ai khác là người nàng đem một
lòng tôn sùng. Trái tim vốn không mấy kiên cường đã sắp đến giới hạn
cuối.

Thấy cô ta cắn môi, biểu cảm quật cường không muốn thua cuộc, ánh

mắt Mạnh Tang Du trầm xuống. Tuy cô ta không có đầu óc, nhưng cũng là
một cao thủ trời sinh trong việc lợi dụng vẻ đẹp của mình. Cho dù là trong
thời điểm thảm hại như thế này, cô ta cũng có thể bày ra được vẻ đẹp yếu
đuối của mình. Vấn đề là dã tâm của Ngu Nhã Ca này cũng rất lớn, tính tình
lại nóng nảy không biết cương nhu, người như vậy không thể giữ được! Sau
này tất sẽ thành tai họa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.