CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 690

“Nương nương, đây chẳng khác nào một củ khoai lang phỏng tay!” Bích

Thủy lo lắng lên tiếng.

“Hắn đã dám cho thì ta dám nhận. Không việc gì, cứ giữ lại đi.” Mạnh

Tang Du lơ đãng phất tay. Cô cũng biết thứ này không dễ lấy, nhưng có nó,
trong lòng cũng vững vàng hơn rất nhiều, thôi thì cứ tạm thời nhận đi.

Ba người Phùng ma ma không dám chậm trễ, vội vàng mang một cái

trap tới cất kỹ thánh chỉ, quả thực không biết nên nói gì: Ngay cả đường lui
đều giao vào trong tay chủ tử, Hoàng thượng đúng là có lòng! Phần thành ý
này, đừng nói là vua chúa, ngay cả vợ chồng bình thường cũng không thấy
nhiều đâu!

Nét mặt già nua của Phùng ma ma cười như nở hoa, như vừa nghĩ đến

điều gì đó, bà lập tức ngừng cười, giận dữ nói, “Nương nương, sau khi
người ngất xỉu, Hoàng thượng đã loại thẻ bài của Nhị tiểu thư. Vừa xoay
mặt một cái Hiền phi đã bôi danh ‘công dung ngôn hạnh khuyết thiếu’ lên
đầu Nhị tiểu thư. Cũng may Hoàng thượng đã trục xuất toàn bộ tú nữ ra
khỏi cung chuyện của Nhị tiểu thư mới lắng xuống, bằng không chẳng biết
bao nhiêu người phỉ nhổ nhà họ Mạnh chúng ta.”

Cho dù bất hòa như thế nào, người nhà họ Mạnh cũng không thể để

người ngoài chèn ép. Sau khi nắm rõ tình huống, sắc mặt Mạnh Tang Du
cực kỳ khó coi. Cô biết, tâm lý Hiền phi đang có vấn đề, giống một con chó
dại đang muốn cắn người, vấy ‘bệnh dịch’ của mình cho người khác.

Chó dại cần phải đánh, đánh cho đến khi nó biết sợ, vừa thấy ngươi liền

bỏ chạy mới được.

Mạnh Tang Du cười lạnh, xỏ giày vào đi đến bàn trang điểm, rút ra một

chiếc tú khăn, cầm son môi bôi lên. Màu đỏ tươi trên nền khăn trắng rất ghê
người, cảm giác không lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.