CUNG ĐẤU KHÔNG BẰNG NUÔI CÚN - Trang 88

trà kia xuống, lại thấy nụ cười xinh đẹp tuyệt trần của cô, trong lòng động
động, rốt cuộc buông móng vuốt xuống thầm nghĩ: Thôi kệ nàng vậy! Khó
có dịp thấy nàng vui vẻ thoải mái như thế.

Đối với Đức phi, hắn hết dung lại túng, cơ hồ sắp vượt qua ranh giới

cuối cùng của chính mình. Nói là bồi thường bởi vì áy náy, vì thiếu nàng,
nhưng nguyên nhân thật sự như thế nào ngay cả chính hắn cũng không phân
biệt rõ.

Ngân Thúy cùng Bích Thủy bên cạnh cũng cười lạc giọng. Thật vất vả

mới nín cười, Bích Thủy nghiêm túc đề nghị, “Nương nương, A Bảo nhìn
như thế này đáng yêu biết bao, người vẽ nó đi, sau này lấy ra ‘tưởng niệm’
quá khứ.”

“Ý này hay.” Mạnh Tang Du xoa xoa quai hàm cười đến sắp sái, đem A

Bảo đang xấu hổ, còn có chút sung sướng ôm xuống bàn con.

“A Bảo mau tới đây, đi thư phòng với chị.” Đặt A Bảo lên mặt đất,

Mạnh Tang Du dẫn đầu đi đến thiên điện. Thấy A Bảo mặc quần áo cũng
không có gì lạ lẫm, bước chân cô thoáng nhanh hơn.

Cửa sổ trong thư phòng đều rộng mở, ánh sáng vô cùng rực rỡ. Một gốc

bạch ngọc lan trồng phía trước cửa sổ, những nhành cây mạnh mẽ nhìn qua
rất có cốt cách. Có thể tưởng tượng được, đợi mùa xuân năm sau mùa ngọc
lan nở rộ, gốc hoa kia sẽ trổ những bông hoa có cương có nhu, cảnh đẹp ý
vui. Sau cửa sổ có trồng vài gốc quế cùng mai vàng, mùa thu ngửi hương
mùa đông ngắm cảnh, một năm bốn mùa đều có sự hưởng thụ khác nhau.

Bước qua cánh cửa, đập vào mắt chính là giá sách cực lớn chiếm ba mặt

thư phòng. Nhìn lướt qua, những bộ sách trên kệ rất nhiều, phong phú đa
dạng, từ thoại bản cho đến du ký, cả kinh, sử, tử, tập, cái gì cần đều có,
được phân loại xếp vào mỗi ô ngăn cách nhau, hương mực thơm nồng phả
vào mặt, khiến người ta êm ái dễ chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.