CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 1017

Lối đi nhỏ chỉ đủ một người thông qua, Thời Yên phía sau lưng kề sát

vách tường, tính toán chờ sau khi Vạn phu nhân đi qua thì chuồn ra. Vạn
phu nhân tự nhiên không phát hiện ra cô, đi qua trước mặt cô, nhưng Thời
Yên mới vừa bước ra khỏi cửa mật đạo, đao khách A Cường đi theo Vạn
phu nhân bỗng nhiên cảnh giác nhìn về phía cô: "Ai ở đó?"

Thời Yên sợ tới mức không dám động đậy, dừng tại chỗ, Vạn phu

nhân nghe thấy tiếng A Cường, cũng dừng lại bước chân, hỏi hắn: "Làm
sao vậy?"

A Cường cau mày, nhìn hướng Thời Yên: "Trong phòng hình như có

người."

Vạn phu nhân đi ra khỏi ám đạo, nhìn một vòng trong phòng: "Đâu có

người? Có phải ngươi quá khẩn trương không?"

A Cường lắc đầu, nói: "Tuy rằng không nhìn thấy nhưng ta nghe được,

ở nơi đó."

Tiếng A Cường còn chưa dứt, đao đã ra khỏi vỏ, Thời Yên khó khăn

lắm tránh thoát lưỡi đao sắc bén của hắn, tóc của cô bị chém đứt mấy sợi.
Sau khi tóc rời khỏi thân thể của cô thì không còn hiệu quả ẩn thân, Vạn
phu nhân kinh ngạc nhìn không trung bỗng nhiên bay ra mấy sợi tóc, mở to
hai mắt nhìn.

"Sao lại thế này? Chẳng lẽ người này biết ẩn thân ư?"

A Cường nắm đao trong tay, đổi hướng chém đao: "Sao lại làm được

thì ta không rõ, cũng không cần rõ." Đao thứ hai của hắn không chút lưu
tình bổ về phía Thời Yên, hoa mai tiêu trong tay Thời Yên cũng đồng thời
ra tay, đánh vào trên lưỡi đao của hắn, phát ra tiếng "leng keng".

Vốn cô không muốn ra tay, vũ khí trên người cô đều vó dấu hiệu đặc

trưng của đảo Phi Phi, chỉ cần cô vừa ra tay, chẳng khác nào bại lộ thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.