"......" Cô trầm mặc một hồi lâu, mới hỏi Lục Cảnh Nhiên, "Mấy cái
này đều là anh dọn sao?"
"Ừ, nhưng thư phòng và phòng ngủ của em anh không vào."
Thời Yên kích động che miệng, trong con ngươi hình như có nước mắt
lập loè: "Anh thật là tiểu thiên sứ, vậy về sau vệ sinh phòng ốc giao cho
anh."
Thời Yên ở một mình, ngày thường lại phải chạy bản thảo, thật sự có
chút lười, nhưng cũng không phải hoàn toàn không quét dọn vệ sinh, chỉ
cần phòng bản trong phạm vi cô có thể chịu đựng, cô có thể tiếp tục bẩn,
chờ khi cô cảm thấy bẩn, cô sẽ dọn dẹp phòng.
Nhưng cô dọn...... cũng không dọn sạch như vậy, đây quả thụ là như
mời nhân viên quét dọn đắt nhất tới làm vệ sinh.
Lục Cảnh Nhiên nói: "Được, tôi còn biết nấu cơm, em muốn ăn cái gì
thì cứ nói với tôi, trong chip của tôi có thực đơn hơn trăm món."
Ánh nước lập lòe trong mắt Thời Yên nhiều hơn nữa: "Trời ơi, yêu
anh." Cô đúng là nhặt được bảo bối mà, hôm nay tiêu nhều tiền cho anh có
là gì!
Lỗ tai Lục Cảnh Nhiên lại đỏ, có chút ngượng ngùng nói với Thời
Yên: "Tôi cũng yêu em."
Cái này đổi lại lỗ tai Thời Yên đỏ.
"Khụ khụ, gì nhỉ, anh có cần ngủ không? Tôi chuẩn bị đi viết bản
thảo, anh mệt thì nằm xuống ngủ đi." Thời Yên nói xong, liền kéo cửa thư
phòng chạy nhanh vào. Lục Cảnh Nhiên nhìn cô đóng cửa thư phòng,
không đi quấy rầy cô nữa, đi về phòng mình.