CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 146

Thời Yên mơ mơ màng màng mở mắt ra, trước mắt là khuôn mặt tuấn

tú phóng đại của Lục Cảnh Nhiên. Cô tưởng chính mình trước khi chết xuất
hiện ảo giác, lẩm bẩm mà gọi anh một tiếng: "Tiểu Nhiên Nhiên......"

Nhóm huyết tộc nhận ra Lục Cảnh Nhiên, xao động càng thêm lợi hại,

Lục Cảnh Nhiên nhìn bọn họ một cái, cảm giác áp bách cường đại chấn
nhiếp tất cả người ngo ngoe rục rịch đều an tĩnh xuống. Anh ôm Thời Yên
đứng lên, ánh mắt cực lãnh mà nhìn về phía người phụ nữ váy đỏ: "Chuyện
này không để yên."

Nói xong, anh và Thời Yên cùng nhau biến mất tại chỗ.

Biệt thự của Lục Cảnh Nhiên, Thời Yên hơi thở thoi thóp nằm trên

giường lớn trong phòng, miệng vết thương trên cánh tay cô đã được Lục
Cảnh Nhiên trị hết, nhưng cô mất máu quá nhiều, chỉ còn một hơi cuối
cùng. Thần sắc Lục Cảnh Nhiên tối tăm đứng ở mép giường, Kiều Vũ nôn
nóng nhìn anh, thúc giục: "Tổng giám đốc, ngài do dự nữa cô ấy sẽ không
cứu được thật đấy."

Dù ma cà rồng pháp lực thông thiên, cũng không thể khởi tử hồi sinh.

Lục Cảnh Nhiên siết chặt nắm tay, khóe miệng căng đến thẳng tắp,

một hồi lâu, anh mới buông tay, đi qua nâng Thời Yên dậy. Thân thể của cô
lạnh băng, làn da cũng tái nhợt sắp trong suốt, anh nhẹ nhàng đẩy tóc cô ra,
lộ ra một đoạn cổ trắng nõn.

James nói không sai, máu của Thời Yên có dụ hoặc trí mạng, anh cũng

từng ảo tưởng, máu của Thời Yên nên có bao nhiêu thơm ngọt, làm anh
cảm thấy thỏa mãn cỡ nào. Nhưng anh chưa từng nghĩ tới muốn chân chính
hút máu cô.

Anh nhìn Thời Yên đang nhắm mắt lại, chậm rãi hé miệng, lần đầu

tiên lộ răng nanh của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.