CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 148

"Đi ra ngoài." Lục Cảnh Nhiên đánh gãy anh, lạnh nhạt ngầm ra mệnh

lệnh. Thanh âm của anh có không dung phản kháng, Kiều Vũ tuy mọi cách
không muốn, vẫn nghe mệnh lui ra ngoài.

Lục Cảnh Nhiên ôm Thời Yên, ngón tay chôn trong sợi tóc của cô,

chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Muốn bao nhiêu, đều lấy đi đi.

Thời Yên lần nữa tỉnh lại đã là nửa giờ sau. Cô cảm giác tốt hơn rất

nhiều, toàn bộ thân thể như thể thoát thai hoán cốt.

Lục Cảnh Nhiên ngồi ở bên cạnh cô, thần sắc có vẻ có chút tiều tụy,

thấy cô tỉnh lại, mỉm cười với cô: "Tỉnh?"

Thời Yên nhẹ nhàng cong khóe miệng, cũng nhìn anh cười: "Vừa rồi

em mơ một giấc mơ, em mơ thấy em hút máu anh."

Ánh mắt Lục Cảnh Nhiên khẽ biến, anh xoa mái tóc mềm mại của cô,

nhìn chăm chú vào cô: "Đó không phải mộng, tôi sơ ủng em."

Thời Yên hơi hơi sửng sốt, kỳ thật cô hoặc nhiều hoặc ít đoán được,

bởi vì cô có thể cảm giác được, thân thể của cô rõ ràng có chút không giống
trước kia.

Lục Cảnh Nhiên thấy cô chỉ lúc mới đầu ngẩn ra, lúc sau lại không có

gì phản ứng, trong lòng càng thêm không rõ. Anh rũ đôi mắt, không nhìn
cô: "Xin lỗi, tôi tự tiện làm quyết định này, nếu em không thể tha thứ cho
tôi, tôi cũng có thể lý giải. Hiện thực nghiệm cải tạo vị giác còn chưa thành
công, em cũng không thể cảm nhận được hương vị đồ ăn nhân loại nữa, chỉ
có thể dựa vào máu sinh tồn."

Lời anh nói tiến vào trong tai Thời Yên không hiểu sao lại mang theo

tủi thân, lại xứng với thần sắc tiểu tụy của anh, nhìn qua càng thêm đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.