Lục Cảnh Nhiên nhìn thi thể bá tước Charles, nói với Kiều Vũ: "Kiều
Vũ, an táng bá tước Charles, dựa theo di nguyện anh ấy, hợp táng anh ấy
với Nassa."
"Vâng, tổng giám đốc."
Lục Cảnh Nhiên phân phó xong, kéo Thời Yên rời biệt thự của
Charles. Lúc trở về tự anh lái xe, Thời Yên ngồi trên ghế phụ, thấy được
tâm trạng của anh không tốt.
Bi kịch này vốn có thể tránh, xét đến cùng vẫn là Charles bá tước làm
sai, còn liên luỵ nhiều người vô tội như vậy, cho nên Thời Yên cũng không
đồng tình với anh ta. Nhưng Lục Cảnh Nhiên cùng anh ta tựa hồ quen biết
lâu, dù giao tình cũng không sâu, cũng khó tránh khỏi sẽ có cảm xúc.
Cô an tĩnh một lúc, hỏi anh: "Các anh bắt Hoắc Kỳ đi, vậy bên cảnh
sát giải thích như thế nào?" Hoắc Kỳ là hung thủ giết nhiều người như vậy,
cảnh sát hiện tại còn đang truy nã anh ta, cho dù những người bị hại đều là
huyết tộc, nhưng trong mắt cảnh sát bọn họ chỉ là công dân bình thường.
Lục Cảnh Nhiên nói: "Cái này không cần lo lắng, bên cảnh sát cũng có
người huyết tộc, bọn họ sẽ biết nên kết án như thế nào." Trong mắt Lục
Cảnh Nhiên, Hoắc Kỳ giết đều là huyết tộc, tự nhiên phải giao cho bọn họ
xử trí.
Thời Yên tim lặng, không lên tiếng nữa, vô luận như thế nào, trận khói
mù trên không bao phủ thành phố A cuối cùng phải qua đi.
Khi trở lại biệt thự của Lục Cảnh Nhiên đã là đêm khuya, Lục Cảnh
Nhiên tắm rửa xong, không giống mấy ngày hôm trước lôi kéo Thời Yên
thân mật. Thời Yên ngồi bên cạnh anh, ôm eo anh nói: "Nói cho anh chút
chuyện vui, em hỏi James, anh ấy nói thực nghiệm cải tạo vị giác sắp thành
công rồi."