CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 292

Ba năm trước cũng không thấy em tới phim trường, cậu ấy còn không

phải chịu đựng sao? Có điều vợ chồng trẻ mới vừa trải qua kiếp nạn sinh
tử, dính người cô cũng có thể lý giải: "Vậy em nhớ nói với Lục ảnh đế, bảo
cậu ấy mau chóng sắp xếp thời gian đấy."

"Dạ dạ, đã biết!"

Lúc rạng sáng Lục Cảnh Nhiên trở lại khách sạn, Thời Yên nghe được

tiếng mở cửa thì đi lên, đem bộ móng tay mới sơn của mình cho anh xem:
"Chồng ơi anh xem đi, em tự sơn đấy, đẹp không?"

Lục Cảnh Nhiên cười hôn lên tay cô một cái, nói: "Đẹp."

"Hí hí." Thời Yên cười hai tiếng, rướn lên muốn ôm anh. Lục Cảnh

Nhiên đè cô lại, nói với cô: "Chờ anh tắm rồi lại ôm."

"Em không chê anh!"

"Anh ghét bỏ." Trên người anh toàn là mùi mồ hôi, mới không cần vợ

ôm anh như vậy, "Chờ anh nhé."

Lục Cảnh Nhiên mở cửa phòng tắm, đi vào tắm rửa, Thời Yên dựa vào

cạnh cửa, nhìn anh nói: "Đúng rồi, hôm nay chị lại gọi điện thoại cho em,
bảo chúng ta mau chóng tìm thời gian trở về gặp bố mẹ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.