Có điều nhiệm vụ đóng phim của Lục Cảnh Nhiên xác thật khẩn
trương, thương lượng với đạo diễn Uông rất nhiều lần, cuối cùng có một
ngày nghỉ là một tháng sau. Lục Cảnh Nhiên trước tiên bảo Đàm Ninh đi
giúp mình chọn quà, sau đó cùng Thời Yên quay trở về thành phố A.
Khi cách ba năm, lại một lần bước vào đại trạch Thời gia, hai người
đều ăn mặc long trọng. Lục Cảnh Nhiên chạy xe đến ngoài cổng, chờ quản
gia mở cổng cho họ. Thời Yên ngồi ghế lái phụ khụ một tiếng, nghiêng đầu
nói với Lục Cảnh Nhiên: "Chồng à, chờ lát nữa anh gặp bố mẹ em đừng
khẩn trương."
Lục Cảnh Nhiên nhìn cô một cái: "Anh cảm thấy hình như em tương
đối khẩn trương."
"À thì, có chút......" Xét cho cùng ở trong trí nhớ của cô, bố mẹ Thời
không phải người dễ ở chung.
Lục Cảnh Nhiên cầm tay cô đặt ở bên cạnh người, dịu dàng nói:
"Đừng sợ, anh và em cùng nhau."
"Ừm!"
Lục Cảnh Nhiên lái xe đi vào, dắt Thời Yên xuống xe. Dì ở Thời trạch
thấy bọn họ lại đây, liền vội vã chạy vào phòng thông báo: "Thời Yên tiểu
thư và Lục tiên sinh đã trở lại!"
Sáng sớm Thời Xảo đã tới đây chờ bọn họ, nghe dì nói như vậy, đầu
tiên là nhìn thoáng qua bố mẹ còn ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, sau đó mới
đi đón Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên.
Thấy hai người nắm tay đi tới, Thời Xảo yên lặng nuốt thức ăn cho
chó, đi tới: "Cuối cùng đã đến đây, chờ hai đứa đã nửa ngày rồi đấy."