rồi."
"......" Hắn cầm sách trong tay trầm mặc sau một lúc lâu, mới tìm được
một câu đáp lại, "Ngươi lại tới làm cái gì?"
Thời Yên giơ cái giỏ trong tay lên, đi đến bên cạnh hắn: "Hôm nay
Khương tổng quản đưa anh đào tới, ngài biết không?"
Lục Cảnh Nhiên cũng không ngẩng đầu lên nói: "Loại việc nhỏ này,
hắn không cần nhất nhất cho ta biết."
"Ồ, cho nên chàng thật sự không nhận được?"
"......" Lục Cảnh Nhiên mím môi, nói, "Ta không thích ăn mấy cái này,
Khương tổng quản đều biết."
"Nhưng thật sự rất ngọt đấy, chàng nếm một quả sẽ thích ngay." Thời
Yên chọn một quả anh đào đỏ nhất lớn nhất trong giỏ, đưa tới trước mặt
Lục Cảnh Nhiên, "Đều đã rửa sạch sẽ, nếm thử nhé?"
Lục Cảnh Nhiên nhìn anh đào cô đưa đến trước miệng, sửng sốt một
lát. Quả anh đào này nhìn qua thực sự rất mê người, còn chưa ăn vào
miệng, đã ngửi được mùi vị thanh ngọt, giống như đang mê hoặc hắn há
miệng.
Hắn hơi dời ánh mắt, tự cầm lấy một quả trong giỏ, đưa vào trong
miệng: "Ừm, hương vị không tồi."
Tay Thời Yên xấu hổ cố định ở giữa không trung, cô ở trong lòng "xì"
một tiếng, thu hồi tay đút anh đào cho chính mình: "Vậy cái này ta đặt ở
nơi này."
"Ừ."