CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 349

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Cô học được những lời này từ đâu vậy.

"Không phải một bữa cơm sao, có gì giày vò khốn khổ đâu." Thời Yên

bưng cơm ra, lấy hai bát không xới vào từng bát, "Chúng ta cùng nhau ăn
đi, mỗi ngày chàng đều một mình ăn cơm, rất không thú vị. Không biết
chàng có nghe qua một câu, hai người cùng nhau ăn mới gọi là cơm, một
người ăn, đó gọi là thức ăn gia súc."

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Hắn cuối cùng vẫn là thỏa hiệp cầm lấy chiếc đũa, không rên một

tiếng ăn cơm. Thời Yên thấy hắn vẫn mãi ăn cơm, gắp thật nhiều đồ ăn đến
trong bát hắn: "Chàng đừng chỉ ăn mỗi cơm, tay nghề của ta thật sự rất tốt,
chàng ăn qua một lần thì sẽ muốn lần thứ hai."

"......" Lục Cảnh Nhiên nếm một miếng đậu hũ ma bà trong bát, có

chút ngoài ý muốn nhìn cô một cái. Không nghĩ tới tay nghề của cô thật
đúng là không tồi.

Thời Yên nhìn ánh mắt của hắn thì biết hắn suy nghĩ cái gì, cười hì hì

hai tiếng: "Không lừa chàng chứ, trước kia ta ở sơn trại, cha ta khóc lóc xin
ta nấu cơm cho hắn, ta cũng không làm đâu."

Lục Cảnh Nhiên cúi đầu, không tiếng động mà cong khóe miệng. Bên

ngoài Lê Hoa viện, Bạch Lộ mạng theo cơm trưa tới đây, Tiểu Mãn thấy
nàng ta, lập tức ngăn nàng ta lại: "Vương phi và vương gia đang ở bên
trong dùng cơm trưa, ngươi không cần đưa cơm vào."

Bạch Lộ nhíu nhíu mày, vương phi và vương gia? Theo trong khoảng

thời gian này nàng quan sát, vương gia vẫn luôn rất lãnh đạm với vương
phi mới vào cửa, thậm chí một đêm cũng không ở cùng nàng ta, sao đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.