Thời Yên bắt lấy tay anh, vội vàng nói: "Hình như em từng thấy,
quyển
《 Trên dưới năm nghìn năm 》 ở hiệu sách."
Lục Cảnh Nhiên đầu tiên là sửng sốt, sau đó tự giữ bình tĩnh nói:
"Hiệu sách có
《 Trên dưới năm nghìn năm 》 không kỳ quái."
"Không phải
《 Trên dưới năm nghìn năm 》kia, là loại, văn tự cổ
đại." Cô nhớ ra rồi, ngày đó có khách hàng mua sách nói cô có thể xem
hiểu quyển sách kia thật lợi hại, lúc ấy cô cảm thấy người này rất kỳ quái,
bởi vì chữ trong sách ở trong mắt cô chỉ là chữ Hán đơn giản. Hiện tại nhớ
lại, nói không chừng đó vốn chính là
《 Trên dưới năm nghìn năm 》bọn
họ muốn tìm?
"Quyển sách đó, đặt trên bàn, thu ngân của em."
Lục Cảnh Nhiên trầm ngâm một lát, nhìn cô nói: "Bây giờ tôi tới hiệu
sách tìm sách, em ở chỗ này, không được đi đâu sất."
Thời Yên gật đầu: "Được."
Lục Cảnh Nhiên lại gọi điện thoại cho Tiểu Hỉ, xác định cô ấy sắp tới
đây, mới sử dụng năng lực bước nhảy không gian, "vèo" biến mất trước mặt
Thời Yên.
Thời Yên khẩn trương chờ đợi, cô không chú ý bìa sách quyển đó lắm,
cũng không biết rốt cuộc đúng hay không. Chẳng được bao lâu Lục Cảnh
đã ôm một chồng sách bỗng nhiên xuất hiện trước mặt cô.
"Tôi mang hết sách trên bàn tới rồi, tôi phát hiện vài quyển đều là chữ
cổ đại giống trong game."
Thời Yên nghe anh nói như vậy, mở hết sách ra, tìm từng quyển một.