CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 57

Thời Yên chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, theo sau liền ngã vào lòng Lục

Cảnh Nhiên. Cái ôm của anh cũng lạnh lẽo, ma cà rồng, chính là như vậy
sao?

"Ôm chặt tôi." Thanh âm của Lục Cảnh Nhiên từ đỉnh đầu truyền đến,

một chữ "A?" của Thời Yên còn chưa cất lên, liền cảm thấy một trận gió
mạnh nghênh diện mà đến. Cô che đôi mắt theo bản năng, chờ gió qua đi,
cô mở to mắt nhìn lên, Lục Cảnh Nhiên đang ôm cô lơ lửng ở giữa không
trung.

Thành thị dưới chân trở nên hết sức nhỏ bé, đèn hai bên đường giờ

phút này tựa như ánh nến.

"......" Thời Yên tiêu hóa cục diện trước mắt một chút, đôi tay vòng

trên eo Lục Cảnh Nhiên ôm chặt hơn nữa, "Lục, Lục tổng, anh ngàn vạn
lần đừng buông tay nhé."

Lục Cảnh Nhiên cười thấp không thể nghe thấy, thanh âm nghe mà có

chút sung sướng: "Hiện tại biết sợ? Không phải nói muốn đâm vào ngực tôi
sao, ngực tôi tư vị như thế nào?"

"...... Rất, rất kích thích."

Tiếng nói vừa dứt, trước mắt dần hiện ra một bóng người, lơ lửng ở

giữa không trung như bọn họ. Quanh thân anh ta ẩn ẩn có đoàn khí đen
xoay vòng, nhìn qua là biết người tới không tốt.

"A." Lục Cảnh Nhiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt khinh miệt, "Tiểu

quỷ tộc Asam, hiện tại cả đơn tử cũng dám tiếp?"

Đối phương nghiêng đầu nhìn anh, phát ra mấy tiếng cười quái dị:

"Tôi từ trước đến nay chán ghét mấy tên cậy già lên mặt các người, lại nói,
giết chết anh, liền có thể hưởng dụng máu của anh, dụ hoặc này quá lớn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.