CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 612

Còn chưa kịp chạm vào anh, cánh tay đã đột nhiên bị người kéo, sau

đó một lực mạnh mẽ kéo bản thân một trận trời đất quay cuồng, cuối cùng,
là "viu bụp" một tiếng.

A, có phải xương cốt gãy rồi không?

Khi Thời Yên nằm ngửa trên cái đệm nhìn chằm chằm trần nhà võ

quán đã nghĩ như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.