CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 659

về phía mình, hơi khom lưng, sau đó gương mặt đẹp trai dần phóng đại
trước mặt mình.

Tiếp đó, là một nụ hôn khẽ dừng trên môi mình, chạm nhẹ nhàng lại

nâng niu trân trọng.

Đầu Thời Yên "loảng xoảng" một chút, ngừng hoạt động.

Lục Cảnh Nhiên kéo dãn khoảng cách với cô, nhìn vẻ mặt ngốc

nghếch của cô, không khỏi mỉm cười: "Làm sao vậy? Hôm nay không phải
vẫn luôn suy nghĩ biện pháp hôn anh sao?"

Thần trí Thời Yên dần dần ổn định trong tiếng tim đập cuồng loạn của

mình, vừa rồi, Lục Cảnh Nhiên hôn cô sao?

Nhưng mà cô đáng chết quên tô son môi rồi!!

Cô nhìn Lục Cảnh Nhiên, có chút không biết làm sao nói: "Ờ, anh có

thể đợi em tô son rồi hôn em một lần nữa không?"

Lục Cảnh Nhiên bị yêu cầu quái dị này của cô chọc cười, giơ tay xoa

đầu cô: "Đừng lòng tham không đáy, mau trở về đi."

"......" Hôn một lần nữa thôi mà, sao lại lòng tham không đáy chứ!

Trở lại phòng, Thời Yên ghi nhớ sâu sắc với chuyện này -- sau này

cơm nước xong, nhất định phải nhớ rõ tô lại son!

Ngày hôm sau lúc Thời Yên dậy, thấy chậu hoa nhỏ trên cửa sổ, liền

nhớ tới cảnh ngày hôm qua Lục Cảnh Nhiên hôn cô. Gương mặt nhanh
chóng nổi lên hai rặng đỏ ửng, Thời Yên chôn mình trong chăn, rẫy đành
đạch như cá chạch.

Ngày hôm qua quá chấn kinh rồi, cô cũng quên hỏi Lục Cảnh Nhiên

nụ hôn kia là có ý gì, hôm nay nhất định phải bắt anh nói rõ ràng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.