CÙNG NAM CHÍNH NGỌT VĂN YÊU ĐƯƠNG - Trang 815

không đội trời chung: "Cung quản gia, anh đang nói cái gì, tôi một chữ
cũng không hiểu."

Tay Cung Kiệt đặt ở bên cạnh người tạo thành một nắm đấm, anh một

mực nhìn chằm chằm Lâm Khả Khả, dường như muốn nhìn ra đứa một
chút hối hận hoặc áy náy từ trên mặt cô ta, nhưng không, trên mặt cô ta chỉ
có tràn đầy địch ý.

Cung Kiệt buông tay, không nói cái gì nữa, đi về phía cửa. Vào giây

phút anh ta sắp mở cửa, Lâm Khả Khả gọi anh ta lại: "Cung Kiệt."

Cung Kiệt nghiêng đầu, nhìn cô ta. Lâm Khả Khả thay đổi gương mặt

nhìn kẻ thù, mang theo chút năn nỉ nói với anh ta: "Anh sẽ không tới trước
mặt ông nội tố giác tôi, đúng không?"

Cô ta dùng câu hỏi, nhưng trong lòng cô ta rất rõ ràng, Cung Kiệt sẽ

không làm như vậy. Nếu anh ta muốn tố giác cô ta, vậy sẽ không giữ kín
như bưng chuyện năm năm trước, hôm nay ở trước mặt Âu Văn Phú, anh ta
cũng không lấp liếm giúp cô ta.

Cung Kiệt cứ như vậy nhìn cô ta một lúc lâu, trong ánh mắt chậm rãi

bị cảm xúc bi thương lấp đầy: "Khả Khả, vì sao em biến thành như vậy?"

Lâm Khả Khả không đáp lời, Cung Kiệt mở cửa, đi ra ngoài.

Lúc anh ta đi rồi, vẻ mặt Lâm Khả Khả nháy mắt trở nên dữ tợn. Vì

sao? Nếu không phải bởi vì Âu Mỹ Lệ, cô ta sẽ biến thành như vậy sao?

Cô ta vừa sinh ra đã được đưa tới Âu gia, từ nhỏ sống ở đây, người Âu

gia đối xử với cô ta rất tốt, Âu Văn Phú cũng rất thương cô ta, cho nên dù
cô ta biết mình không phải con ruột Âu gia, mỗi một ngày đều sống thật sự
vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.