CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 140

Sắc trời có chút nhức mắt, nghĩ đến hôm nay là một ngày mùa đông

rảnh rỗi hiếm có, nàng đứng dậy duỗi người, ánh mắt mới rơi xuống mặt
đất trong doanh, trên đất có máu người từ đầu người kia nhỏ xuống, nàng
chợt nghĩ đến đêm qua lúc nàng sắp rời khỏi thành tường, máu nhỏ xuống
người nàng, có lẽ là do người mang đầu người vào trong doanh trướng,
người áo đen kia ở trong trại Tây Nhung... không biết có trở về an
toàn...không?

Nghĩ tới đây ánh mắt nàng cứng lại, bước ra doanh trướng, hướng

trung doanh đi.

Thân vệ cửa doanh bên ngoài, Quý Nhiễm cả người mặc quân phục

đang trầm mặc dạy dỗ một đứa bé: " Không phải bảo ngươi không được
chạy loạn sao? Nói, tối qua đi đâu vậy?"

Tấn An gầy yếu trước mặt Quý Nhiễm như một con gà, đưa tay là có

thể bóp chết. Mặc dù bây giờ ở Trường Phong doanh đã không có người
nào nghĩ như vậy...

Lê Sương vốn định ở bên cạnh nhìn nó bị giáo huấn, kết quả nàng còn

cách đó có chừng mười bước, ánh mắt Tấn An giống như dài hơn người
vậy, nháy mắt, nhìn thẳng tắp vào Lê Sương.

Đối với Quý Nhiễm thờ ơ, rồi nhìn ra chỗ khác.

Bởi vì ánh mắt quá sức nóng bỏng, khiến cho Quý Nhiễm cũng phải

quay đầu, ngẩn ra rồi hành lễ: "Chiếu tướng."

Lê Sương gật đầu, có mấy phần buồn cười đi lên phía trước, vỗ đầu

Tấn An: "Tối hôm qua đi đâu vậy? Đi báo tin cho người kia đúng không?"

Từ trước đến giờ, quả thật người áo đen bí ẩn nọ không có mưu đồ đối

với Trường Phong doanh, hắn chỉ có mưu đồ với nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.