CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 15

đôi mắt nàng, tâm tình phức tạp ẩn trong đôi mắt ấy tuyệt đối không thể là
vẻ mặt của một đứa trẻ có thể biểu đạt được.

Chỉ một cái nhìn này, Lê Sương liền có thể nhìn ra, trước kia nó đã

phải trải qua cuộc sống phức tạp cỡ nào.

Nàng cụp mắt, quét mắt nhìn một lượt cơm nước đổ lung tung trên đất,

hỏi nó, "Có phải nhóc con sợ chúng ta hạ độc trong cơm không?"

Đội trưởng đứng bên cạnh gãi đầu, ngây ngô nói, "Chiếu tướng, thằng

nhóc này cứ như bị câm ấy, hồi nãy hỏi sao nó cũng chẳng hé một lời...."

"Đúng."

Giọng nói rõ ràng rành rọt vang lên, chẳng khác nào sợi roi mây đánh

cái "chát" vào mặt của đội trưởng, đội trưởng quay đầu liếc mắt nhìn nó,
nghiến răng nghiến lợi, lui sang một bên không nói gì thêm nữa.

Lê Sương nghe vậy lại cười, "Giết nhóc cần phải hạ độc sao? Mấy cây

đao kiếm trong lều này, có cái nào không thể đâm chết được nhóc chứ?" Lê
Sương nói, tiện tay rút đao của một binh tốt bên cạnh, ngay lúc mọi người
vẫn còn ngây ngốc, không hiểu gì thì nàng vung cây đao lên phía trước,
mọi người thấy chiêu thức liền mạch dứt khoát, nhất thời sợ đến sắc mặt
trắng nhợt, phải biết rằng lúc nãy chiếu tướng đã đem quân lương trân quý
ra nấu tẩm bổ cho thằng nhãi này đấy.

Nhưng "Vút" một cái, lại thấy dây thừng đang buộc chặt trên người

thằng nhóc con bị cây đại đao trên tay Lê Sương chặt đứt, lực đạo và cự ly
không sai lấy một li mà thằng nhóc con thì không bị sứt mẻ dù chỉ một
cọng lông tơ.

Đao rời khỏi tay, bay ngược vào trong vỏ đao của binh tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.