CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 188

với ta, là vô tình sao?"

(*có duyên với vùng đất biên ải/biên giới)

Tuyết lã chã rơi xuống, rất nhanh đem lời nói của Tư Mã Dương ép

xuống. Lê Sương quỳ trên mặt đất, tỉnh táo nói: "Điện hạ và thần, chính là
vua tôi và quân thần, quân ân của ngài, nhất định tới chết không quên."

"Sương nhi!" Tư Mã Dương khom người, đỡ lấy cánh tay Lê Sương,

hơi dùng lực, muốn đem nàng kéo lên: "Nhưng khi nghe Tây Nhung áp
cảnh, Trường Phong doanh rơi vào nơi nguy hiểm, lòng ta lại cảm thấy
nóng như lửa đốt, ngàn dặm chạy tới, cùng không phải vì phần tình cảm
vua tôi này."

Lông mi Lê Sương khẽ run. Thật ra Tư Mã Dương vô cùng hiểu nàng,

hắn biết nói cái gì khiến nàng trở lên mềm lòng. Nhưng mà...

Đột nhiên, khóe mắt nàng lóe lên một tia sáng lạnh, lòng nàng khẽ run

một cái: "Điện hạ cận thận!" Nàng thấp giọng hô, lập tức đem tay Tư Mã
Dương kéo một cái, thật nhanh bảo vệ ở trước, dưới chân đảo qua, hất lên
một tầng tuyết, mờ mịt đánh người trước mắt.

Nhưng trường kiếm của người kia đâm thẳng đám tuyết sương mù,

hướng sau lưng Lê Sương đâm tới. Lê Sương chuyển thân hình một cái,
tránh qua hai chiêu, nhưng không thể ngăn cản hướng đi người cầm kiếm,
nàng cùng người này công pháp chênh lệch quá lớn! Chiêu kế tiếp nàng
nhất định không cản được nữa. Lê Sương nghĩ vậy, lúc này không quan tâm
liền chắn trước người Tư Mã Dương.

Lại dùng chính thân mình làm lá chắn, bảo vệ hắn!

Người cầm kiếm đột nhiên dừng tay, thời điểm sắp đâm trúng lồng

ngực Lê Sương, mũi kiếm chuyển hướng, người đó ném sang bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.