CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 262

Tiếng nàng lạnh lùng, dễ dàng truyền vào tai Vu Dẫn còn chưa đi được

bao xa.

Vu Dẫn dừng chân, quay đầu nhìn Lê Sương, khóe môi nhếch lên

cười, đều trong dự liệu của y.

Lê Sương nắm chặt lệnh bài, bước về phía trước, Phó Thường Thanh

sững sờ ở bên cạnh nhìn nàng: "Tướng quân..." Ông vốn muốn ngăn cản,
nhưng nhìn bước chân không chút do dự của Lê Sương, ông cũng ngừng
nói.

Thời gian ông quen biết Lê Sương không ngắn, ông biết người con gái

nuôi của Đại tướng quân này, đối với mỗi quyết định của nó, nó sẽ quyết
tâm kiên trì làm tới cùng.

Phó Thường Thanh chỉ ôm quyền cúi người: "Mạt tướng lĩnh mệnh."

Lê Sương theo Vu Dẫn đi về phía Nam Trường núi, trên đường Vu

Dẫn rảnh rỗi nhàm chán nên cùng Lê Sương tán dóc, nói: "Ngọc tằm vốn là
bảo vật trấn môn của Ngũ Linh môn."

Lê Sương liếc y một cái: "Bảo vật trấn môn của Ngũ Linh môn các

người sao lại xuất hiện ở Tắc Bắc?" Lê Sương nói móc, Vu Dẫn cười một
tiếng: "Thời điểm ta nghe được tin này, cũng thấy kỳ quái, thật ra thì
chuyện này nói ra thì rất dài."

"Hai mươi trước ở Ngũ Linh môn xảy ra một đại sự, khi đó ta còn nhỏ,

cha ta chết sớm, ta mới vừa ngồi lên chức môn chủ, còn chưa có ngồi ấm
chỗ, linh nữ hộ pháp của cha ta lại đột nhiên sinh lòng tham, muốn cướp ví
trí môn chủ để ngồi, ta còn chưa có chết, mẹ ta đương nhiên là không vui.
Cùng linh nữ một phen tranh đấu, cuối cùng phái linh nữ thua, chạy khỏi
nam trường núi, thời điểm các nàng trốn đi thuận tay cầm theo ngọc tằm,
mẹ ta sai người đi ra ngoài tìm cũng không tìm được, mà nay xem ra, các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.