CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 264

"Thiếu sót cái gì?"

Lê Sương vừa nói xong, đường mòn trên núi chợt lướt qua một bóng

người, là một cô gái áo màu ngó sen, nàng chào Vu Dẫn một cái: "Môn
chủ, ngọc tằm lại bắt đầu bạo động."

Vu Dẫn ngẩng đầu nhìn thấy sắc ngày đã lặn, lạc hà đầy trời, hắn thở

dài, lại nhìn Lê Sương: "Sớm biết như vậy, ban đầu ta làm sao phí công bắt
hắn về, aizzzz, đây chắc là ông trời phạt ta chia rẽ uyên ương."

Chia rẽ uyên ương, nghe bốn chữ này, Lê Sương sững sốt một chút,

Vu Dẫn lại nói: "Thời gian cấp bách, tướng quân, đắc tội."Nói xong y liền
dùng một tay bắt lấy cánh Lê Sương, một tay khác thì kéo eo nàng, dưới
chân điểm một cái, Lê Sương chỉ cảm thấy cảnh vật bốn phía lạc trôi.

Ở Tắc Bắc thấy được võ công người này, Lê Sương thấy hắn so với

người thần bí cũng không kém bao nhiêu, chẳng qua Lê Sương không
tưởng tượng nổi, khinh công của hắn lại nhanh như vậy, cũng khó trách
thời điểm ở trong tù Lộc thành, y chỉ một thân một mình tự do đi ra đi vào,
khinh công như vậy, không mấy người có thể đuổi kịp.

Chớp mắt lên Nam Trường núi, ngay cả cổng của Ngũ Linh môn thế

nào Lê Sương cũng không kịp nhìn, đã bị Vu Vẫn mang vào trong, cũng
không kịp xem rõ ràng địa hình bên trong cửa, đợi đến bọn họ lúc dừng lại,
trước mặt nàng chỉ có một sơn động đen thùi lùi, cửa động có hàng rào sắt
to bằng cánh tay.

Bên trong thổi ra gió ẩm lạnh như băng, còn mơ hồ nghe thấy tiếng

động vật gầm nhẹ.

Lê Sương nghe thấy thanh âm này, trong lòng chợt kinh sợ, ngay sau

đó tim bắt đầu không nghe lệnh bất giác nhảy lên.

Hắn đang ở bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.