CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 270

Thanh âm vỡ vụn từ nơi cổ họng đè ép phát ra, gian nan như vậy, yếu

ớt truyền ra ngoài, giống như phù dung sớm nở tối tàn, thoáng qua rồi biến
mất. Thanh âm khàn khàn, bé đến nỗi người nói cũng chẳng nghe thấy
được, nhưng lại khiến cho đôi mắt màu đỏ máu kia phút chốc run lên.

Tấn An cả người cứng đờ, lực đạo ở tay buông lỏng một chút, lực đạo

nắm cổ Lê Sương biến mất, nhất thời Lê Sương mất lực ngã xuống đất.

Lê Sương che cổ, chật vật thở dốc, mỗi lần hô hấp đều dùng hết toàn

lực, mỗi lần hít vào khiến nàng đau đến tê tâm phế liệt, cảm giác cháy nóng
từ cổ họng đốt vào trong lồng ngực. Nàng sắp không chống đỡ nổi rồi.

Tấn An đứng bất động ở bên người Lê Sương, màu đỏ trong mắt nhạt

dần rồi biến mất, nhưng mà vẫn còn tia máu giăng đầy, chỉ có con ngươi ở
giữa một màu đen nhánh phản chiếu bóng dáng Lê Sương.

Nàng ngồi trên đất, tiếng hít thở cực nhọc, lúc lại lớn đến dọa người,

giống như thanh âm đè đầu cưỡi ngựa, kèm theo ho khan, khiến người nghe
cực kỳ khó chịu trong lòng.

Tấn An không nhúc nhích, chỉ nhìn nàng, vẻ mặt có mấy phần đờ đẫn.

Vu Dẫn thấy vậy, có chút không đoán được tình trạng bây giờ của Tấn

An, dẫu sao mới lúc nãy thôi hắn ta đã biết dùng thủ đoạn lừa gạt y, sau đó
công kích y, bây giờ hắn ta bình tĩnh cũng không có nghĩa là không có nguy
hại, y nhất định phải bảo đảm an toàn cho Lê Sương, nhưng ở nơi này,
người duy nhất có thể khống chế Tấn An chính là Lê Sương, lại nói, dưới
chân núi còn có năm chục ngàn người trực đốt núi của y, dù thế nào y cũng
phải giữ Lê Sương còn sống.

Nàng bị thương không rõ, cần chữa trị, trước hết phải mang nàng đi.

Vu Dẫn động người, Tấn An cũng không có chú ý tới y, hắn chỉ nhìn

chằm chằm Lê Sương, giống như trong mắt chưa từng biểu lộ vẻ dã thú lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.