CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 28

chạy rồi, chút đồng cảm ấy cũng theo đó bay mất không còn sót lại gì. Hôm
nay tự mình tìm trở về, muốn lưu lại, đây chính là ý nguyện của nhóc đấy,
doanh trại Trường Phong của tỷ trước giờ không thu người vô dụng, nhóc
nói thử xem mình có tài cán gì? Vì sao tỷ phải cho nhóc lưu lại đây?"

"Ta có thể làm binh lính của tỷ."

"Tham gia quân ngũ?" La Đằng cất tiếng cười nhạo, "Nực cười thật,

quân tốt ít tuổi nhất trong doanh Trường Phong chúng ta cũng lớn hơn
thằng ranh con nhà mi rồi, một thằng ranh có tý tuổi đầu như mi thì có bản
lãnh gì mà đòi tham gia quân ngũ?"

Lúc này thằng nhóc mới liếc mắt nhìn sang La Đằng: "Ta có thể giết

ngươi."

Cùng với lời nói chĩa vọng về phía La Đằng, là ánh mắt chẳng khác

nào loài sói hoang trong rừng của nó, trong đó còn ẩn chứa sát khí lạnh
tanh, làm cho tất cả các tướng sĩ trong doanh cũng phải rùng mình khiếp sợ.
Mặc dù người có tính khí tục tằng như La Đằng, lúc này cũng phát giác
được sát ý trong mắt nó.

Cái thằng oắt này... không phải đang nói chơi thôi sao, có thật sự cần

nảy sinh ý định muốn giết hắn như vậy không?

"Khá đấy." Bị một đứa bé hù dọa, La Đằng cảm thấy mình thật mất

mặt, lập tức quát lớn: "Được. Thử xem nào! Ông đây rất ít khi so tài với ai,
hiện tại sẽ cho thằng oắt con ngông cuồng nhà ngươi mở rộng tầm mắt."

"La Đằng!" Tần Lan ở bên cạnh lên tiếng khiển trách. Lúc này La

Đằng mới quay sang nhìn xung quanh, thấy ánh mắt Lê Sương hơi liếc nhìn
hắn.

La Đằng chợt bừng tỉnh, các tướng sĩ trong quân doanh đều mở to đôi

mắt ra trừng, một phó tướng như hắn lại vung tay vung chân với một thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.