CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 30

nhóc, và cả ánh mắt sắc bén như loài sói hoang kia, thầm nghĩ quá khứ của
thằng nhóc này nhất định rất đau thương, nếu như để nó lại trong gia đình
bình thường, chỉ sợ gây liên lụy cho nhà người ta, chi bằng cứ để nó ở lại
trong quân doanh, tự mình đứng ra chăm sóc và chỉ dạy cho nó, sau này,
nói không chừng cũng có thể trở thành một lưỡi dao sắc bén và có tác dụng
tốt cho quân đội.

Sau khi Lê Sương tự suy xét xong, cũng ỡm ờ đồng ý cho thằng nhóc

ở lại trong quân doanh, nàng nói: "Được thôi, cứ so tài thử xem, được thì sẽ
như đệ nói."

Tần Lan nãy giờ vẫn lơ đãng ngồi ở bên cạnh, giờ bỗng liếc mắt nhìn

sang Lê Sương, nhưng thấy nàng vẫn dõi mắt nhìn về thằng oắt con kia,
nàng đang nói với thằng nhóc ấy, cứ quyết định như thế, đừng làm tổn
thương người khác. Phải chăng trong đầu đã thầm nhận định Lê Đình
không đấu lại thằng nhóc mới bốn năm tuổi này.

Thằng nhóc nhìn thẳng vào mắt của Lê Sương, nó trầm mặc một lúc

rồi lui ra nhìn sang Lê Đình.

Còn Lê Đình thì nóng lòng vội cởi chiếc áo khoác lông cáo đang mặc

trên người ném sang cho gã tôi tớ quỳ hầu bên cạnh, còn vặn vặn thắt lưng,
lắc cổ tay, vận động cho nóng người một hồi lâu sau đó mới bước ra, bày ra
tư thế nghênh tiếp, "Lên đi nhóc."

Cậu vừa thốt ra mấy chữ này, thân ảnh đứa bé kia đã bay vút về phía

nó chẳng khác nào tên ra khỏi cung, Lê Đình hoàn toàn không kịp phản
ứng, ngực nhói lên đau đớn, cái mông đập mạnh lên người gã tôi tớ đang
quỳ hầu phía sau.

Trận tỷ thí phân cao thấp tính từ lúc bắt đầu đến kết thúc chỉ diễn ra

vỏn vẹn trong một chớp mắt, thế là xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.