CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 32

Nàng nói xong nhưng thằng nhóc vẫn đứng im không nhúc nhích gì,

Lê Sương lấy làm lạ, "Sao vậy?"

Thằng nhóc nghe nàng hỏi thì giật mình, ngước mắt nhìn Lê Sương:

"Ta không biết mình tên gọi là gì."

Chỉ một câu nói này thôi...

Lê Sương và thằng nhóc trầm mặc nhìn nhau một hồi lâu, La Đằng

đứng bên cạnh chợt lên tiếng, "Hiện nay chiến tranh loạn lạc, những đứa bé
không biết tên họ của mình cũng không ít, chuyện này có gì phải cuống, cứ
lấy đại cái danh nào đó để gọi cũng được, tôi cảm thấy cái tên "đầu đất"
cũng rất khá." Vừa nói vừa phất phất tay, ý bảo đi đi, "Đi nhanh đi, Đầu
Đất, đi lĩnh quần áo của mi đi."

(*) Đầu Đất: nguyên văn là "cục phân trâu", chế thấy gọi vậy nghe ghê

ghê, thui thì chuyển thành "Đầu Đất" cho hay. (cũng giống truyện Chie cô
bé hạt tiêu, chế mê truyện này lắm) ^^

Thằng nhóc lại chẳng ư hử gì khi nghe người ta đặt cho mình cái tên

như vậy, ngược lại còn ngoan ngoãn quay đầu đi ra ngoài.

Không ngờ nó lại bình thản chấp nhận cái tên thế này.

Lê Sương đưa tay xoa xoa trán, thực sự không thể nhẫn nhịn được

nữa, vội nói, "Gọi là Tấn An nhé."

Thằng nhóc chợt dừng lại, quay đầu nhìn nàng.

Thấy nàng vẫn mặc bộ ngân giáp màu đỏ giống y như hôm nhặt nó về,

nàng đứng ở sau cái bàn dáng người phẳng phiu nhưng vẫn toát ra vẻ mềm
mại: "Tấn An." Nàng nói, "Nó mang ý nghĩa là cầu mong cho vương triều
Đại Tấn ta ổn định và hoà bình lâu dài, đệ cứ đi nói với người quản lý trong
quân khu như thế."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.