CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 34

nói, lại được đích thân chiếu tướng mang về, khó tránh khỏi việc bị các
thiếu niên ấy xa lánh.

Giường của Tấn An nằm ở góc tối nhất trong doanh trướng, nó đặt

mấy món đồ vừa đi lĩnh về lên trên giường rồi nằm vật xuống giường
chẳng thèm để ý đến đám người kia.

Không ai nói chuyện với nó cũng tốt, nó không muốn có người đến

hỏi thân thế lai lịch của nó, bởi vì mấy vấn đề này, cho mặc dù nó đã tự hỏi
bản thân mình cả trăm ngàn lần, vẫn không thể nhớ ra.

Tên của nó là gì, từ đâu tới, làm sao lại lưu lạc đến tận nơi này?

Trong đầu, trống rỗng.

Nó cố nhớ lại, nhưng ngoại trừ ánh trăng lờ mờ trong đêm đó và khắp

người đầy mùi máu tươi thì nó chẳng nhớ bất cứ điều gì nữa.

Ban đêm, ngực Tấn An bắt đầu phát ra những cơn đau buốt, sau

chuyện ngày hôm qua, nó đại khái đã hiểu, mỗi khi màn đêm buông xuống,
thân thể nó lại bắt đầu biến chuyển.

Ban ngày biến thành một đứa bé, mà buổi tối thì khôi phục dáng vẻ

thanh niên.

Tấn An cố kìm nén luồng năng lượng đang cuộn trào trong cơ thể

mình xuống, rúc vào trong chăn, cởi bộ quần áo và mấy thứ mới lĩnh về ra.
Không ai để ý tới nó đang làm cái gì. Mọi người rủ rê nhau đi ăn tối, cũng
không quay sang gọi nó.

Tận đến đêm khuya, mấy tiểu binh trong quân doanh mệt mỏi ngủ say

sau một ngày thao luyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.