CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 29

nhóc con, thật là kỳ cục...

Hắn lại không thể làm gì khác hơn là nghiến răng nghiến lợi, tức giận

ngồi xuống

Bây giờ Lê Sương mới chớp mắt nhìn thằng nhóc, nhìn thấy ánh mắt

của Lê Sương, sát khí trong ánh mắt của thằng nhóc liền vơi đi rất nhiều.
Lê Sương suy nghĩ một lát mới hỏi, "Nhóc có học võ sao?"

Thằng nhóc ngây người, lập tức lắc đầu: "Không biết."

Lê Sương suy nghĩ một hồi, "Hôm qua tỷ đã nói, nếu như nhóc tin ở

tỷ, có thể nói rõ ra thân phận của mình, nếu như nhóc có phụ mẫu hoặc thân
nhân thì tỷ sẽ đưa nhóc quay về, còn nếu không có, thì tỷ sẽ tìm một gia
đình ở thành Lộc cưu mang nhóc, chứ tỷ không có ý định thu nhóc làm
binh sĩ, nhóc còn quá nhỏ, triều Đại Tấn ta sẽ không để những đứa bé phải
gánh vác trách nhiệm bảo vệ đất nước."

Nghe Lê Sương nói muốn đuổi mình đi, lòng nó thoáng chốc rối loạn,

vội nói, "Ta... Không nhớ rõ thân thế của mình, cũng không nhớ rõ danh
tính, nhưng ta biết, ta không nhỏ giống như tỷ nghĩ."

Lê Sương trầm mặc chống người đứng lên, Lê Đình chợt la lên, "Tỷ,

để đệ, để đệ cho, đệ sẽ giúp tỷ so tài với thằng nhóc này, nếu nó thắng đệ
thì cứ để nó lưu lại, thua thì tống nó cho nhà nào đó trong thành Lộc nuôi,
chịu không?"

Lê Đình đã được cha dạy võ cho từ nhỏ, tuy hiện tại tuổi còn nhỏ,

nhưng đã được xem là có tài ở đất kinh thành, đám công tử cùng chơi với
cậu, chẳng có được mấy người đánh tay đôi. Lần này phụ thân để cậu tới
đây, nhất định là do cậu đòi đi, hơn nữa, có lẽ phụ thân cũng hy vọng gió
tuyết nơi biên cương này sẽ tôi luyện và gọt giũa bản tính ương bướng của
cậu. Với lại, tuổi của Lê Đình cũng xấp xỉ thằng nhóc này, để Lê Đình
đứng ra so tài cũng rất phù hợp. Lê Sương liếc nhìn ấn ký trên ngực thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.