CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 340

muốn đi hỏi Tấn An ít nhiều đã khôi phục bình thường kia, hỏi hắn có hay
không nhớ lại một ít chuyện đã qua.

Nhưng đoạn đường này không biết vô tình hay cố ý, Tấn An né tránh

tiếp xúc với Lê Sương, lúc nghỉ ngơi, lúc ăn cơm, hắn cũng ngồi xa mọi
người, Lê Sương muốn gọi hắn, hắn lại giống như đọc được suy nghĩ của
nàng vậy, khôn khéo tránh được.

Nhiều lần, Lê Sương liền biết Tấn An đang tránh nàng.

Nàng cho rằng lời mình nói trước hôm rời Nam Trường núi làm Tấn

An tổn thương, nghĩ tới nghĩ lui, nàng cũng không có biện pháp đi an ủi
hắn, vì thế cũng đành mặc cho Tấn An "không được tự nhiên" như vậy.

Là ngày, Lê Sương mang nguyên vẹn năm chục ngàn lính trở về kinh

đô. Đại quân trở về doanh, Lê Sương lại chưa trở về nhà ngay, nàng muốn
dẫn các vị tướng lãnh đi hồi báo trước, muốn giao ra quân quyền trên người
ngay hôm nay.

Chỉnh đốn đại quân xong, Lê Sương đang cùng mấy tướng lãnh bàn

bạc công việc để lát nữa gặp vua, bên đường một chiếc xe ngựa lướt qua,
cách bài trí và hoa văn của chiếc xe ngựa này không giống ở Đại Tấn,
thùng xe, càng xe đều tráng kiện hơn rất nhiều, tổng cộng có ba con ngựa
kéo xe, đều là những con ngựa cường tráng vô cùng.

Lê Sương nhận ra, đây chính là xe ngựa của Tây Nhung.

Lúc xe ngựa đi ngang qua Lê Sương và mấy người thì chợt chậm lại.

Thẳng đến lúc phu xe xuống thì xe mới dừng hẳn, người trên xe cả người
mặc quần áo quan Tây Nhung chậm chạp bước xuống.

Người này không cao lớn giống mấy người Tây Nhung, lưng có chút

gù, gầy đét, mặt mũi già nua, ước chừng đã hơn năm mươi tuổi, chỉ là con
ngươi trong cặp mắt nhỏ dài lóe lên tinh quang của người ngoại quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.