CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 374

Giá đắp quan tài bằng gỗ vừa dày vừa nặng, chỉ nặng hơn người một

chút. Hắn một chưởng đánh bay tấm gỗ vừa dày vừa nặng như thế, lúc này
nhìn giống như là đã rút hết toàn bộ khí lực, cứ đứng ngốc như vậy.

Trong màn mưa, hắn hô hấp cực lực khó khăn, giống như một con thú

bị nhốt.

"Là..." Lê Đình hai mắt ngấn lệ, trong mông lung nhận ra hắn, nhưng

nó mới vừa mở miệng nhưng vừa nhìn xung quanh, đây vốn nơi an táng là
bí mật nhưng chẳng biết tại sao từ trong rừng rậm lộ ra rất nhiều người.

Người tới tất cả đều có thanh long đao bên hông, đều là Thanh Long

vệ của hoàng đế?

Bọn họ kéo cung bạt kiếm, nhắm thẳng vào Tấn An, trong tư thế sẵn

sàng chỉ còn đợi lệnh của hoàng đế.

Tấn An tựa như không hề có cảm giác, con ngươi đen nhánh nhìn

chằm chằm quan tài phong kín kia, không chớp mắt.

Hắn ngửi được, trong quan tài chính là mùi vị của cổ chủ.

Ngọc tằm trong thân thể hắn đang nói cho hắn biết, không sai, nằm ở

nơi này là Lê Sương.

Ánh mắt Tấn An cứ định trụ như vậy, cũng không nhìn ra chỗ khác,

những người đang giương cung kia hô cái gì, La Đằng thô kệch đang gào
thét cái gì, những thanh âm cùng cảnh tượng kia, thứ đó đối với Tấn An mà
nói, còn không chân thực bằng tiếng gió bên tai hay giọt nước mưa trước
mặt.

Quan tài gỗ lẳng lặng đặt ở trước mặt hắn, Lê Sương đang lẳng lặng

nằm ở bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.