CÙNG TẤN TRƯỜNG AN - Trang 391

Gió xuân dịu dàng, thổi vào cặp mắt ướt của Lê Sương. Nàng dừng

bước chân, chớp chớp mắt, tản khí ẩm trong mắt đi, quay đầu ngắm Tư Mã
Dương: "Thánh thượng, hãy dừng bước ở nơi này đi."

Quả nhiên Tư Mã Dương cũng dừng lại, không cưỡng cầu nữa.

"Ta không ngờ, người ấy lại là người áo giáp đen giúp Đại Tấn ta ở

ngoài bắc đánh Tây Nhung."

Lê Sương trầm mặc trong chốc lát. Chuyện Tấn An chính là hoàng tử

Ngạo Đăng của Tây Nhung đã truyền ra ngoài, là ngày Tấn An điên cuồng
nơi huyệt mộ, không biết quân sĩ nào lại nhận ra hắn, đem bí mật này tung
ra ngoài.

"Nói đến... rất dài." Lê Sương không biết nên giải thích như thế nào.

Tư Mã Dương lắc đầu: "Ta không cần biết nguyên do, chỉ là hôm nay

tin tức này đã bị tung ra ngoài, không lâu sau bên Tây Nhung cũng sẽ biết
được, họ sẽ không cần một hoàng đế tương lai mà đã giết hai đại tướng của
nước mình."

Lê Sương yên lặng đáp, không biết bên Tây Nhung sẽ đối đãi như thế

nào với Tấn An, nhưng có thể đoán, nếu muốn trở về vị trí Thái tử kia sợ
rằng rất khó khăn, dẫu sao, đây là vết nhơ khó rửa nhất của hắn trong đời.

"Hắn đối với ta mà nói, cũng không quan trọng như vậy."

Ánh mắt Tư Mã Dương phóng ra xa, bên ngoài là mây trời xanh biếc.

Lê Sương quay đầu nhìn hắn, khóe miệng khẽ động, cuối cùng cũng

chỉ nói: "Đa tạ Thánh thượng."

Nàng đã hiểu mục đích đến đưa tiễn của Tư Mã Dương, hắn đến để an

lòng nàng. Nói cho nàng, Tấn An đối với hắn vô dụng, nếu nàng muốn tìm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.